Mới nửa đêm, sàn nhảy đã chật cứng người. Tại quầy bar cách sàn nhảy không xa, người đàn ông gọi một ly rượu, sau đó hắn dựa vào quầy bar rồi dùng ánh mắt nhìn xuyên thấu qua đám đông. Nhìn một phát là biết ngay hắn đến đây để săn người đẹp. Người pha chế đẩy ly Jagermeister đến trước mặt hắn và ra…
Chương 1. Một sớm trở thành kẻ mất nước. Ba tháng vây thành, cuối cùng cổng Đồ Đô thành - nơi được xưng tụng vĩnh viễn không bao giờ sụp đổ ầm ầm sập xuống, phát ra một tiếng vang kinh thiên động địa. Ngọc Dao quốc, cuối cùng trở thành vong quốc. Đại Tướng quân Kỷ Ninh cưỡi trên lưng ngựa, lạnh…
Chương 1. Đời này, ta đều không muốn gặp lại Kỷ Ninh. Bạch Thanh Nhan mở bừng mắt ra. Song y chẳng thể nhìn thấy bất kỳ thứ gì... Chung quanh quá tăm tối. Y chỉ có thể sờ đến rơm rạ thô ráp dưới thân, phía dưới lớp rơm rạ là một tấm ván gỗ mang theo gai ngược. Trong nháy mắt, y cơ hồ sinh ra ảo…
Lầu Trích Tinh, hoàng cung nước Sở. Dưới bầu trời trăng sáng sao thưa, chuông đồng treo góc mái đình vang lên từng hồi ngân nga ngắn. Dạ minh châu khảm trên trần điện tỏa ra thứ ánh sáng dịu dàng và vằng vặc tựa trăng, soi tỏ rường cột được chạm khắc hoa lệ, làm toát lên vẻ sang giàu phú quý. Ca…
Mở đầu Từ huyện Đức Thịnh đi bộ đến kinh thành phải mất chừng nửa tháng, ngước đầu nheo mắt nhìn ánh mặt trời nóng gay gắt không ngừng xả xuống đầu, chạy liên tục trong nhiều ngày làm cho cả người Tiểu Mãn đầy là mồ hôi. Nơi này là phía Tây của kinh thành, đưa mắt nhìn sườn núi mọc đầy cỏ dại, còn…
Bầu trời vừa giũ sạch tuyết. Tịch dương bên đường chân trời đỏ rực như quả cầu lửa, lớp tuyết mỏng bên rìa sông cũng được mạ một màu đỏ nhàn nhạt, trông thực đẹp mắt. Hồ Mãn lảo đảo bước đi trên nền đất phủ đầy tuyết, trên những nơi hắn đã đi qua máu tươi nối thành một vệt dài. Hắn là một đại đạo…
Như thường lệ, tôi đứng bên trong cửa sổ inox hai lớp có lưới điện đếm số zombie trong sân nhỏ. Một số zombie vẫn chưa chết hoàn toàn, không dễ dàng gì thoát ra được khỏi đám xác chết bước tới, kết quả, một tay vừa đụng vào lưới điện, cả người liền bị giật. Tôi lắc lắc đầu,…
1 Tô Nham vốn đồng ý sẽ đón sinh nhật cùng tôi. Nhưng tôi biết, trong công việc, đàn ông có nhiều lúc coi đó như sinh mệnh. Bỏ dở thì thôi vậy, chỉ cần hôn lễ không vắng mặt, sau này chúng tôi cũng còn nhiều thời gian mà. Tôi nằm trên giường lật đi lật lại điện thoại, tiện tay nhấn vào Đàn Kiến để…
1 “Sau này ta phải làm hoàng hậu.” Thiếu niên ở trong lao người đầy thương tích, đầu bù tóc rối, chỉ có một đôi mắt vừa lạnh lùng vừa tàn nhẫn nhìn chằm chằm ta, mà đôi mắt kia lại sáng đến kinh người. Hắn trầm mặc một lát, sau đó khinh thường cười lạnh một tiếng, khàn giọng đáp, “Vậy sao?” Góc váy…