Edit: Quýt
Beta: Amin, Maria
–
1
Lúc tôi vừa ngồi xuống, đôi bàn tay hoàn hảo như của một nghệ thuật gia bỗng đặt lên tay vịn phía bên phải tôi.
Nhờ ánh sáng mờ ảo của rạp chiếu phim, tôi nhìn thấy rõ sườn mặt của người bên cạnh.
Khuôn mặt lạnh lùng, sống mũi cao thẳng, chỉ nửa khuôn mặt thôi…
1. Khi đại phu nói thời gian của ta chỉ còn lại nửa năm nữa thì Thẩm Thiên Từ đang chạy đi cứu người trong lòng hắn – Thái Tử phi tương lai Tô Nguyệt Nguyệt.
Thái tử ở chiến trường bị tập kích còn chưa rõ sống ch.ết, Tô Nguyệt Nguyệt vì thế mà đi chùa miếu cầu phúc, trên đường đi lại gặp phải sơn…
“Chào mừng mọi người đã đến với trận chung kết thường niên của KOT. Trận đấu hấp dẫn sắp bắt đầu.”
“Cách đây không lâu. Ban tổ chức đã nhận được một lá thư ẩn danh nói rằng, trận tứ kết vừa rồi Dawn đã chơi không nghiêm túc, chỉ giả vờ đánh, thả đối thủ. Không biết hôm nay anh ấy sẽ giải thích thế…
Mùa xuân hằng năm, khi chim én khoác bộ lông sặc sỡ bay tới đây, tôi hỏi én vì sao lại đến, én trả lời rằng cô cả ngày chỉ thích nói huyên thuyên vớ vẩn, rảnh rỗi thì hãy lo cho cái thân mình đi.
(Lời thì thầm trong đêm)
Tháng tư đầu xuân, trời xanh mây trắng, gió ấm hoa nở.
Tấm biển quảng cáo…
Giai nhân ở thành Đông đã đến tuổi thành thân, được cha mẹ gọi vào nhà chính.
Cha nàng ân cần giảng dạy. Xích đu ở hậu viện đã dựng xong rồi, hai nha hoàn khỏe mạnh cũng đưa đến rồi. Từ hôm nay trở đi, mỗi ngày nàng đều phải ra hậu viện chơi xích đu, để rồi gặp một tài tử đang ngâm thơ phía bên kia…
1.
Cả đời này ta sẽ không bao giờ quên người phụ nữ đó.
Nàng họ Thẩm, tên chỉ một chữ Tranh, là con thứ tư trong nhà, thế nên nhiều người cũng thường gọi nàng là Thẩm Tứ.
Thời khắc nàng chêt cực kỳ thê lương, cũng rất thống khổ, không ngừng nôn ra máu, lúc đó nàng chỉ mới hạ sinh chưa bao lâu. Ấy…
Bệnh viện Tế Hoa trực thuộc đại học y A.
Vẫn chưa đến 8 giờ nhưng ánh mặt trời đầu hè đã chiếu sáng đến chói mắt. Tia sáng xuyên qua cửa sổ chiếu xuống hành lang không có một hạt bụi, khiến mọi thứ trở nên thoải mái và sạch sẽ.
Hai bác sĩ điều trị chính, bác sĩ nội trú, đào tạo sinh và nghiên cứu…
“Bà ơi, vừa nãy lại có động đất đúng không?” Trần Dã buông cái áo ba lỗ trắng vén tới hông xuống, nhíu mày xốc rèm lên, lết dép lê đi tới phòng khách.
Gọi là phòng khách nhưng thật ra kích thước còn chưa đến 10 mét vuông, bày một bộ ghế trúc với một cái ti vi nhỏ mua từ chợ đồ cũ. Chỉ có vậy cũng…
Editor: Giừa
-
Giản Du mở vòi hoa sen, dòng nước lạnh dội xuống, làm ướt mái tóc cậu.
Tiết trời tháng tư vào xuân, chưa tan khí lạnh, nhiệt độ tuy rằng không thấp, nhưng chắc chắn không thể gọi là ấm áp.
Làn da trắng bệch nhanh chóng nổi lên một tầng da gà, thân thể được bao bọc bởi lớp cơ bắp mỏng…