1.
“Xoẹt!”
Một âm thanh vang lên, áo sơ mi hàng hiệu của Khương Sùng đã bị tôi xé thành hai mảnh.
Tôi dán lên người anh ấy, đầu ngón tay không hề kiêng nể lướt trên phần cơ bụng săn chắc, khiến anh ấy trong phút chốc bắt đầu thở hổn hển.
Ngay lúc tôi đưa tay chạm đến thắt lưng, anh ấy bất ngờ giữ…
Giữa hè năm 2012.
Tháng 8 ở Hòe Thành nóng hơn thời gian trước đó nhất nhiều, nhựa đường bốc lên như muốn đốt cháy cả không khí. Cho đến tận lúc hoàng hôn mới có chút gió, bầu không khí nóng nực xung quanh mới bị xua đi một ít. Bầu trời có màu vàng cam làm khung cảnh nơi đây vừa đẹp đẽ vừa thơ mộng…
“Rào rào…”
Mưa to như trút nước, nước mưa rơi trên cửa kính xe cũng làm ướt sắc trời u ám. Người đi đường cầm ô bước đi vội vã, trong tiếng mưa không ngớt còn kèm theo tiếng còi xe, chiếc xe chậm rãi di chuyển trong tiếng còi này.
Đài radio thông báo tình hình thời tiết: “Cơn giông bắt đầu từ hôm…
Dân Quốc năm 1920, những cửa tiệm trên con phố của Thành Đô mọc lên san sát, có quán trà, có quán rượu, có hiệu cầm đồ và còn có cả nhà xưởng...
Ở mảnh đất trống bên cạnh con phố còn có rất nhiều cây dù lớn của tiểu thương dựng lên, lớn tiếng chào mời với người đi kẻ lại trên con phố, giới thiệu về…
Phương Minh Vũ về bàn ngồi xuống, hỏi câu đầu tiên chính là: "Thế thì rốt cuộc đã ai biết chưa? Lam Diệc Phi hồi trước thích ai?"
Lúc ấy là tám giờ tối, còn hai tiếng nữa là bắt đầu dợt bài cho hôn lễ.
Thành phố bên bờ biển, cầu vồng thấp thoáng, giữa sảnh khách sạn trống người, chỉ có chiếc bàn…
1
Tạ Tử Nghiêm là một kẻ hơi điên rồ.
Sau khi thân phận thiên kim giả của ta bị vạch trần, cha mẹ nuôi của ta, những người nâng niu ta tựa như hòn ngọc quý trên tay, đã đuổi ta đi.
Các công tử, tiểu thư thế gia tránh ta như tránh ruồi bọ.
Ước gì có thể cách ta thật xa.
Chỉ có Tạ Tử Nghiêm đuổi theo…
Editor: Đá bào
Beta: Gió
—
Thay quần áo xong, Hạ Ngôn đi xuống lầu, bước vào đại sảnh, cô liếc mắt nhìn thấy Trần Tịnh đang ngồi trên chiếc ghế sô pha thấp, cô bước nhanh tới ngồi xuống, cười nói: “Chị đợi em lâu chưa?”
“Chị mới đến một lúc.” Trần Tịnh đẩy cà phê cho Hạ Ngôn, “Của em đây.”
Hạ Ngôn…
1.
Mẹ ta là con gái nhà nghèo, được người cha thừa tướng của ta nhất kiến chung tình.
Ông không tuân theo hôn ước mà gia đình sắp xếp, cuối cùng lấy bà về làm thê tử.
Tổ mẫu là thứ nữ Vương gia, đấu đích mẫu, kiện người cha cặn bã, hai mươi hai tuổi đã vẻ vang gả cho tổ phụ, sống cuộc đời giàu sang…
Edit + Beta: Hayin
1.
Long Khánh năm thứ ba, nơi quê nhà truyền đến tin phụ thân qua đời. Ta từ bỏ chức quan nhàn hạ ở Bắc Kinh, khi trở lại vùng quê Vô Tích, phụ thân quá cố đã đi được hơn mười ngày. Do thời tiết nóng bức, đóng đinh lên quan tài, sau đó chỉ đặt trong từ đường trông về phía xa xa…