Âm nhạc chát chúa vang dội khắp quán bar, ánh đèn đủ màu sắc quét qua mọi ngóc ngách, khiến người ta hoa mắt chóng mặt.
Chúc Tiêu ngồi trong góc khuất của quán, hoàn toàn lạc lõng với bầu không khí náo nhiệt nơi đây.
Không biết cậu đang bực bội chuyện gì, giữa hàng lông mày đều toát ra vẻ lạnh lẽo…
Hoàng hôn buông xuống trên dãy núi tuyết, một trận tuyết lớn ập đến.
Tuyết rơi trắng xóa cả bầu trời, xóa nhòa đường nét trùng điệp của dãy núi, như một con quái thú há rộng miệng nuốt chửng vầng thái dương đỏ rực đang dần khuất bóng sau những đỉnh núi.
Ẩn mình dưới tán rừng thông phủ đầy tuyết…
“Gia, chúng ta nên đi thôi.” Lưu Toàn thắng yên cương ngựa xong, mới quay người lại, chắp tay thấp giọng nói.
Vị thiếu niên cách đó không xa tựa hồ mới sực tỉnh: “Hả? Ừm…” rồi hít vào một hơi. Hơi thở trắng xóa thoát ra gần như lập tức ngưng kết thành sương giá. Y ngước nhìn trời cao u ám, nặng nề…
Năm thứ ba triều Đại Thành.
Thiều quốc quận công Sư Đạo Nhiên đang lẳng lặng ngồi ở vị trí chủ vị trong phòng khách, chậm rãi vuốt hàm râu dài ba bốn tấc của mình, ánh mắt híp lại, làm cho người ta không thể nhìn ra được tâm tình của ông.
Một tay ông đặt ở trên bàn vuông gỗ lim chạm khắc hoa văn,…
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: MOE (Thiên Ngọc)
1.
Liên Kiều nghe Tạ Lan Tinh dặn dò thêm đệm chăn cho người trên giường, hắn đứng ở mép giường, hai tay cầm chăn mỏng, chỉ thấy lông mi đối phương khẽ…
Bác sĩ bảo tôi đứa trẻ có vấn đề, đề nghị tôi nên phá đi.
Tôi hỏi bác sĩ, nếu như sinh ra sẽ như thế nào.
Bác sĩ nói rất nhiều, nhưng tôi chỉ nhớ rõ một câu: “Đứa trẻ sẽ có tính cách chống đối xã hội, biết hành động là ác, là sai trái nhưng vẫn làm. Đây sẽ là một đứa trẻ hư bẩm sinh."
Tôi vừa cười…
Nhà tư sản thời Dân Quốc x Đại tiểu thư danh gia vọng tộc
Chương 1: Hằng ngưỡng mộ gió trăng
Editor: Chu
Vào năm 1905, cả nước vẫn chưa nguôi ngoai nỗi tiếc hận và cơn giận dữ sau sự thất bại trong cuộc chiến tranh Giáp Ngọ*. Hàng loạt cuộc cải cách, cải tiến đang diễn ra mạnh mẽ, rầm rộ đột nhiên…
Việc đầu tiên ta làm sau khi trọng sinh chính là từ trang viên bên ngoài chạy về phủ Thừa tướng.
Trong phủ lúc này có một nữ tử đang quỳ, nàng ta có gương mặt tái nhợt, gầy yếu, trên người vá chằng vá đụp.
Nàng ta là thứ nữ, là kết quả sau một đêm phong lưu của phụ thân ta với người khác nhiều năm…
Tám giờ tối, bệnh viện Long Giang. Tống Dụ Minh bước vào phòng thay đồ, anh cởi áo blouse trắng ra, chuẩn bị tan làm.
Hôm nay anh có ca phẫu thuật, đứng từ chín giờ sáng đến sáu giờ chiều. Sau ca phẫu thuật, Tống Dụ Minh ăn uống qua loa rồi đi thăm khám bệnh nhân.
Tan làm lúc này sẽ giúp anh tránh…