(Văn án)
Ta là trưởng nữ trong gia đình, là người không được yêu thương.
Từ nhỏ, ta đã được dạy dỗ phải điềm đạm, đoan trang, trở thành tỷ tỷ gương mẫu cho các đệ muội.
Tuy nhiên, vị hôn phu của ta lại bị muội muội cùng cha khác mẹ, trông có vẻ ngây thơ đáng yêu, cướp đi.
Các đệ đệ không nhớ đến…
1.
Dưới cơn mưa lớn tôi đi vào quán bar, bầu không khí bên trong đang rất náo nhiệt.
Phó Trì nắm cằm Tiểu Thanh Mai của anh ta, cười hôn cô ta giữa tiếng hò reo của mọi người.
Tiểu Thanh Mai khóc như hoa lê trong mưa.
Trông như đang phải chịu ấm ức.
Đôi mắt Phó Trì tối sầm nhìn cô ta, “Còn chạy nữa…
Chín giờ tối, biệt thự Hoàng gia số 1.
Biệt thự trị giá 80 triệu USD được xây dựng ở trên đỉnh đồi, nơi đây đang tổ chức một bữa tiệc linh đình.
Một số ban nhạc nổi tiếng thay phiên nhau hát, âm thanh trong toàn bộ hội trường được bật lên mức to nhất, khắp nơi đều có những vị khách trẻ tuổi vừa ca…
Tại bệnh viện huyết học thành phố, Cố Cảnh Hàm đứng ở hành lang bên ngoài phòng khám chuyên khoa, trên tay cầm một tờ giấy xét nghiệm vừa mới xuất ra, các đốt ngón tay đang cầm tờ giấy của cô vô thức siết chặt đến mức trắng xanh do dùng sức quá mức.
Rõ ràng vừa mới ra khỏi phòng khám không được bao…
Rạng sáng hai giờ rưỡi, đường phố vắng vẻ không một bóng người, tuyết rơi đầy trời một mảnh trắng xóa, mọi thứ đều trở nên yên tĩnh.
Kỳ Dật cuối cùng rốt cuộc cũng hoàn thành công việc còn xót lại của mình, thoải mái dễ chịu mà duỗi thẳng cái eo lười, đóng máy tính lại, cắm sạc cho điện thoại rồi…
Ngày đào hố: 16/01/2023
Twelve Stars of the Empire đề cập đến mười hai Alpha nổi bật nhất của Đế quốc trong mười hai lĩnh vực khác nhau như y học, văn học, kinh doanh thế giới, bao gồm cả chính trị thế giới, là những ngôi sao mới sáng nhất trong đế chế.
Hơn nữa, mười hai người này đều là người nhà…
"Mang đủ đồ hết chưa con?" Trước khi ra khỏi cửa, Mục Hy Tình hỏi Mục Đồng.
Điện thoại, chìa khoá và cả ví tiền, sau khi Mục Đồng kéo khoá cặp đeo chéo kiểm kê lại một lượt, cậu gật đầu: "Mang đủ hết rồi ạ."
Trong giọng Mục Hy Tình lộ vẻ lo toan: "Hôm nay đúng là xui quá, mẹ là giáo viên hướng dẫn…
Khi ta cùng ông nội trở về Kinh thành, lúc đó là cuối xuân, mưa phùn rả rích. Ông cưỡi trên lưng con lừa già màu xám, tay cầm chiếc ô giấy dầu xanh, là chiếc ô duy nhất của chúng ta. Ta không có cả một chiếc áo tơi, chỉ đội một chiếc nón lá, quần áo đã ướt từ lâu.
"Ông ơi, không phải ông luôn nói…
Không chết cũng tróc một lớp da
Phường yêu quái này thế mà lại ăn chay!?
——
oOo
——
Năm Ứng Hòa thứ ba, tháng Tân Mùi, ngày Mậu Tuất, trời mưa lớn.
Giờ Tý ba khắc(1), trong rừng hòe cách thành đô Đại Lương ba mươi dặm, gió thổi cây đổ, hoa hòe trắng rơi rụng đầy đất, bị nước mưa cuốn vào chỗ…