Edit: Carrot – Beta: Cún Thành phố H là một trong những thành phố có nhiều nắng nhất, ngày hôm nay thời tiết vẫn rất oi bức. Kiều Nhuỵ Kỳ cố ý chọn chỗ ngồi cạnh cửa sổ, ánh nắng xuyên qua tấm rèm mỏng manh, chiếu vào vừa phải. Trên chiếc bàn tròn có một tách cà phê và hai chiếc bánh ngọt tinh xảo…
1. Tôi sững sờ, đứng tại chỗ rất lâu rồi mới hoàn hồn lại. Trần Diệp đã ngủ say, tôi cầm điện thoại của hắn lên.  Giao diện trò chuyện hiện ra, đó là tài khoản phụ của hắn.  Trong danh sách liên lạc, chỉ có một cô gái với biệt danh "Mèo Con". Ảnh đại diện giống hệt người thư ký trên tài khoản chính…
#Trời ạ, tôi nhận được một tin tức nội bộ, nam thần Diệp Hoài Cẩn của tôi sẽ dẫn theo ba nhóc tì nhà anh ấy tham gia “Bố ơi! Mình đi đâu thế?”!# Lầu 1: “Thật đấy à? Nam thần không định che giấu bảo bối nhà mình nữa ư.” Lầu 2: “Cuối cùng ngày này cũng đến! Tôi vẫn luôn muốn nhìn xem ba bảo bối nhà…
Mùa đông luôn có tuyết rơi, chỉ là không nên rơi vào đêm nay. Khi ra ngoài, cô bé cố ý đi một đôi ủng mềm, bên trong có lót lông, thấm nước tốt, vì thế mà cũng ướt rất nhanh. Gió bắc như một bóng ma, đẩy cô vào vũng nước bên đường rồi biến đôi chân cô thành hai cục đá lạnh buốt. Ngón chân tê cứng,…
“Hàn Phong Thần! Cậu giải thích cho tôi xem nào? Đã bảo là đi lướt ván với bạn mà lướt vào trong đồn cảnh sát luôn là sao?” Khóe miệng Hàn Phong Thần bị trầy, tóc cũng bị rối. Cậu ngồi trên ghế ở trong đồn cảnh sát, nhìn xuyên qua cửa sổ là thấy đám phóng viên truyền thông và thợ săn ảnh đang ngồi…
Mùa hè năm mười tám tuổi, Hoài Niệm vô tình bước vào một căn phòng. Căn phòng kín mít, theo tiếng cửa mở ra, ánh đèn gam màu ấm bỗng nhiên sáng lên. Ánh sáng vàng rực rỡ chiếu sáng cả bức tường đầy những mẫu bướm. Đoàn Hoài Ngạn đứng sau lưng cô, hơi thở của anh phả vào người cô như một cơn mưa bão…
Cuối xuân tháng ba, trời êm dịu với gió nhẹ và nắng ấm, ngay cả cỏ xanh ven bờ cũng bị say mê, nhẹ nhàng đung đưa theo gió. Buổi chiều trên núi Sùng Minh, liễu xanh quấn quanh làn khói nhẹ, hoa nở rực rỡ làm người ta hoa mắt. Cảnh sắc tươi đẹp như vậy, thật sự không thích hợp với sự chia ly. Xuân…
Chương 1 - Nàng Trọng Sinh   Nắng sớm mờ mịt.   Sương mù mênh m.ô.n.g còn chưa tan hết.   Tiếng chim hót líu lo, tiếng quần áo nên từng trận bên bờ sông nhỏ từng trận.   “Mộc Cẩm Mộc Cẩm...... đừng giặt xiêm y nữa! “   “Mau về nhà xem đi, Nhị bá nương kia mang theo bà mối đến nhà tỷ, muốn kéo Nhị…
Lần đầu tiên Đào Tư Khả nhìn thấy cái tên Chương Đình Quân này là ở trên một tấm thiệp chúc mừng. Đó là một tấm thiệp chúc mừng vừa cũ vừa quê mùa, bên ngoài tấm thiệp được vẽ một bó hoa hồng đỏ không rõ chủng loại, bên trong là hoa văn quạt xen kẽ, màu lót là màu tím sẫm. Tuy nhiên, nét chữ của…