Edit: Heo
Ánh trăng lọt vào phòng từ những kẽ hở trên rèm, uốn lượn chảy trên mặt giường, che khuất đi vẻ diễm lệ ôn nhu.
Giản Mộ nằm lỳ trên giường, hơn nửa khuôn mặt chìm vào trong chiếc gối mềm mại.
Tạ Bắc Vọng dùng ngón tay lau mồ hôi mỏng trên lưng, khiến Giản Mộ rùng mình một chút.
“Sờ ở đây…
Tháng ba tháng tư, tiết trời còn mang theo hơi lạnh đầu xuân lại nhiễm vài phần ẩm ướt sau cơn mưa mùa hạ.
Tại bệnh viện ở trung tâm thành phố, đám đông ồ ạt, nhốn nháo.
Khắp phòng khám bệnh cùng hành lang dài chật kín người, tiếng la hét ầm ĩ, tiếng khóc đinh tai cùng các tiếng thì thầm thăm hỏi…
11 giờ tối, tôi đúng giờ tắt đèn ở đầu giường, đi ngủ.
Từ lúc sống lại đến giờ, tôi vẫn luôn giữ thói quen làm việc và nghỉ ngơi thỏa đáng của mình.
5 giờ sáng rời giường, dành một tiếng để chạy bộ, tắm nước nóng, sau đó ăn sáng rồi đi học; cơm trưa ăn ở căn tin, nhân tiện dành giờ nghỉ trưa để…
Editor: Nát Viết Nhảm
Tại Hải Thị.
Trạm xe lửa lại nghênh đón một nhóm đến trạm lữ khách, đám người chen chúc như ong vỡ tổ từ cổng túa ra, một người trong đó bóng người nhỏ gầy đặc biệt bắt mắt, đến nỗi người ở bên cạnh đi ngang qua nàng cũng không nhịn được quay đầu lại liếc mắt.
Đó là một thiếu…
Editor: SusanKhi Trần Tiểu An trở về với vòng tay của Dư Hoán, cậu mới cảm giác bản thân sống lại lần nữa.
Mấy giờ trước cuối cùng cậu cũng tìm được nơi này, sau đó bị một đám con gái ngăn lại.
Cậu muốn chạy trốn nhưng trốn không thoát —— để tìm được Dư Hoán, cậu đã hao hết linh khí dự trữ, sức lực…
Edit:
Diệp Vũ Lam
➖ ➖ ➖ ➖ ➖ ➖ ➖
Lúc Tô Nam Tinh tỉnh dậy thấy mình đang nằm trong ngực của Chu Dịch, cô rất kinh ngạc.
Ngay sau đó, tất cả những ký ức vụn vặt về đêm mãnh liệt hôm qua tràn vào trong đầu cô như một cơn lũ.
Tất cả hình ảnh nóng bỏng, mãnh liệt đó khiến cho đầu của Tô Nam Tinh càng…
“Sau lần thứ hai tiến cung ta phát hiện hoá ra mình là bạch nguyệt quang* của bạo quân, nhưng mà bạo quân không biết, ta cũng không biết.”
*Bạch nguyệt quang (ánh trăng sáng): ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái mộ nhưng lại không ở bên cạnh, không…
Đây là một mảnh không gian hỗn loạn, thời gian vặn vẹo, không gian nát vụn, không có màu sắc, không có thanh âm, chỉ có một phiến hỗn độn.
Dường như nó
rất nhỏ, ngoài một đống hỗn độn thì không còn thứ gì khác. Dường như nó
lại rất lớn, bên trong hỗn độn ẩn tàng khả năng vô tận.
Nó bí mật giấu mình…
(1)
Tiền Oánh Oánh vừa buông hành lý xuống, liền nhìn thấy một thiếu niên khoảng mười bảy tuổi ở trước cổng, ngẩng đầu nhìn mình dò xét.
Cậu trai có làn da ngăm đen, ngũ quan tuấn tú, mày rậm mắt to, đôi mắt trong vắt có con ngươi đen láy, sáng tỏ có thần.
Tiền Oánh Oánh không có ấn tượng với thiếu…