*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Con đường làng yên tĩnh, bình yên đến lạ bao bọc cả ngôi làng nhỏ hẻo lánh. Ánh nắng sớm chiếu qua những tán lá thật duyên dáng, vài tiếng chim hót tạo nên khung cảnh…
Tôi là một tay Quỷ sai.
Nói cho chính xác thì tôi vẫn chưa trở thành Quỷ sai chính thức.
Tôi mới trải qua khóa đào tạo và đang trong giai đoạn thực tập. Suốt khóa học ba tháng, mỗi lần lên lớp tôi đều mơ mơ màng màng, đầu óc treo ngược cành cây nên cũng hết sức nghi ngờ chẳng biết mình có xứng đáng…
Edit & Beta: NiMi
“Ba vừa mới đính, đính hôn cho con.”
Đầu kia điện thoại là giọng một người đang say khướt, nói năng lộn xộn chẳng rõ ràng.
“Ba à, đính cái gì vậy?” Cố Vị xoa xoa đôi mắt, chịu đựng cơn buồn ngủ, ấn sáng màn hình di động, 4h30 phút sáng.
Đầu bên kia điện thoại cười hắc hắc…
Vận mệnh của hai người Lý Đông Thanh cùng Ninh Hòa Trần, thật ra lại giống như trên trời cùng dưới đất.
Thời điểm Ninh Hòa Trần mười lăm tuổi đã nổi danh khắp thiên hạ, Lý Đông Thanh vẫn chỉ là một đứa trẻ nghịch ngợm cái gì cũng không hiểu; chờ đến khi Ninh Hòa Trần phản bội thiên hạ, bị người…
Edit: Nhang – Beta: Hann
7 giờ sáng, Nam Chi lau tóc đi từ trong phòng tắm ra, làn da cổ mịn màng, khuôn mặt còn vương vài giọt nước ấy đẹp tựa hoa sen mới nở. Ngay cả áo choàng tắm cỡ lớn cũng không che được vóc dáng xinh đẹp của cô.
Nghe thấy tiếng chuông vang lên, Nam Chi đi tới cửa nhìn thoáng…
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
[Cô :
Tên : Syndra Rojin
Tuổi : 250
Loài : Bán thiên thần, Bán quỷ(Vampire)
Tính cách : Thất thường.
Vũ Khí : Kiếm, Nắm đấm,..
Đây là hình cô :
Anh :
Tên : Syndra Dokai
Tuổi…
Những bông tuyết trắng đầu mùa bắt đầu rơi khi đêm đã bao lấy cảnh vật và tiếng còi của chuyến tàu cuối cùng rít lên từng hồi khi nó về đến nhà ga. Bóng người lác đác, ánh đèn dầu hắt bóng họ lên trên bức tường gỗ, những cái bóng đen in lên gam màu ấm áp duy nhất trong buổi chiều muộn ảm đạm. Chẳng…
Chuyện xảy ra vào dịp Tết Nguyên Đán của một năm nọ, cụ thể là năm bao nhiêu thì tôi không rõ nữa. Hôm đó trời rất lạnh, đóng cả tuyết, vốn là hễ cứ vào mùa này là chắc chắn tôi sẽ ở lại Hàng Châu, nằm cuộn mình trong nhà, hoặc thỉnh thoảng đến xem cửa hàng một chút, tóm lại là tôi không muốn đi xa…
Tôi tìm kiếm một nơi tuyệt đối yên tĩnh, tìm kiếm đã rất lâu.
Cửa tiệm của tôi không được, tuy rằng trước nay khách hàng tới cửa vẫn không nhiều lắm, nhưng một ngày cũng có vài lần phiền nhiễu, không phải Vương Minh vào hỏi cái này cái nọ, thì là đám người làm vào xếp đồ đạc. Nhà tôi cũng không…