Chuyển ngữ: Sunny (Cherries chấm muối)
Biên tập: Xiaoxin (Cherries chấm muối)
Trước khi chết, Khương Vũ nhìn lại toàn bộ cuộc đời mình.
Bi kịch lớn nhất trong cuộc đời cô không phải là gia cảnh nghèo khó.
Mà là vì xuất thân nghèo hèn mà phải gả cho tên nhà giàu cặn bã chỉ coi cô là thế thân.
Sau…
“An Nhu, muộn mười phút rồi đấy, giáo dưỡng đâu?”
“An Lâm còn nhỏ, mày là anh trai, chẳng lẽ ngay cả chút trách nhiệm như vậy cũng không gánh vác nổi à? Liên hôn với nhà họ Mạc thôi mà, có phải đẩy mày vào hố lửa gì đâu.
Thái độ mày như vậy khiến mẹ rất đau lòng!”
“Không cần biết thế nào, hôm nay…
Lý Khanh Khanh là bị tiếng khóc của trẻ nhỏ đánh thức, cô ở mạt thế đau khổ giãy giụa 5 năm, nên bản thân đã dưỡng thành thói quen thập phần nhạy bén, bất luận thân thể của cô mệt mỏi bất kham cỡ nào, chỉ cần một chút động tĩnh rất nhỏ, cô cũng sẽ lập tức tỉnh lại.
Nhưng không đợi đến khi cô thấy…
5 giờ chiều ngày 2 tháng 11, Thượng Hải hạ một cơn mưa nhỏ.
Bên ngoài trung tâm thể dục phía đông Thượng Hải đông nghịt người, bọn họ cầm banner hoặc bảng đèn Led có logo chiến đội E-sports trên tay đang trật tự xếp hàng vào cổng, trên mặt mỗi người đều tràn đầy sự hưng phấn và chờ mong, cơn mưa…
Mới sáng sớm mà Quảng Bình vương phủ đã gà bay chó chạy, thiên môn mở ra, đám thân vệ tay cầm đao, trước cửa có mấy cái mui xe ngựa, thị nữ, sai vặt ra ra vào vào, còn ôm không ít trân phẩm.
Đường lớn đã mở, có người nhà quê mới đến tò mò trong lòng, dừng chân lại nhìn nhưng bị khách sáo mời đi.
Mà…
Edit: Wei
Chiếc xe dừng lại trước căn biệt thự xa hoa, nước mưa bao phủ kín cửa sổ xe, cùng lúc đó Nguyễn Ninh mới hoàn hồn lại sau một hồi suy nghĩ.
Ngồi phía trước lái xe là một người đàn ông gần hai mươi lăm tuổi, mặc tây trang đi giày da, gương mặt anh tuấn lãnh khốc. Dọc đường đi anh ta chưa…
Giữa trưa, thời tiết nắng nóng, rất oi bức.
Đường Nhã Phương mặc một bộ váy cưới trắng tinh, cô đứng ở trước cửa tiệm áo cưới, ngơ ngác nhìn chăm chăm vào đôi nam nữ đang hôn nhau say đắm trên chiếc xe Porsche Cayenne đậu ở phía đường đối diện, bây giờ cô chỉ cảm thấy cả người đều dường như lạnh…
Ánh hoàng hôn như máu, buổi chiều tối đầu mùa hè có chút nóng bức, Cố Hoài Du lại thấy lạnh lẽo khắp người.
Cả người từ trên xuống dưới, không một chỗ nào là không thấy đau.
Xương sống nàng bị bẻ gãy, hai chân khó khăn dang rộng ra bám vào tảng đá lớn, lõa lồ một nửa người, một bàn tay to lớn đang…
Lúc Diệp Tuệ khôi phục lại tri giác, chỉ cảm thấy ót đau thấu tim, như là bị đâm xuyên qua vậy, phảng phất có một bàn tay đang bóp lấy bộ não cô, huyệt thái dương vừa căng lại đau, bà cắn chặt răng cố chịu, vẫn là không khống chế được rên rỉ ra tiếng, ngay sau đó bên tai vang lên vài tiếng gọi mang…