Tôi lỡ phải lòng Hắc Vô Thường của địa phủ.
Ai… Nhưng tôi cũng không biết mình thích anh ấy từ lúc nào nữa, tạm coi như hôm nay chính là ngày đầu tiên đi.
Tôi nắn nót viết xuống nhật ký một hàng chữ: Thích Phạm Vô Cứu ngày đầu tiên…
Tôi đã kể chuyện này cho một ma nữ khác.
Cô ấy khinh bỉ tôi, đồng…
Vào ngày Dương tiểu thư kết hôn, Lục tiên sinh khóc như một đứa trẻ.
Lục tiên sinh và Dương tiểu thư là bạn học cấp ba, theo đuổi cô tròn tám năm. Tám năm này như kháng chiến, Lục tiên sinh cuối cùng ôm được mỹ nhân về. Đứng trên đài, Lục tiên sinh nhìn Dương tiểu thư, cười cười rồi khóc, khóc xong…
Tôi là một con mèo, còn là một con mèo đen có sức mạnh kỳ bí trong truyền thuyết.
Lần đầu tiên tôi gặp chủ nhân là ở trong một cửa hàng thú cưng, khi đó tôi mới được hai tháng tuổi.
Tôi không hiểu thẩm mỹ của con người, nhưng khi nhìn thấy chủ nhân, tôi liền cảm thấy cô ấy rất đẹp.
Cô ấy có một đôi…
Edit: koreal92
Beta: koreal92
4 giờ chiều ngày 8 tháng 6, cả nước tiến hành thi Đại học môn Tiếng Anh.
Trong phòng bệnh tư nhân nào đó, cửa phòng đóng chặt, màn cửa cũng kéo kín mít, chỉ hở một đường nhỏ, ánh nắng chiều xuyên qua khe hở chiếu vào, dù trong phòng đã mở điều hoà không khí, nhưng vẫn…
Từ Dân Thành lại phát sốt, đây là lần thứ hai anh phát sốt trong năm nay.
Lần đầu tiên anh vượt qua được, nhưng lần này dường như nó còn tệ hơn lần đầu.
Anh nằm trên giường, không còn sức để trở mình.
Từ Dân Thành cảm thấy có thể lần này anh xong thật rồi. May mắn sống lâu như vậy, cũng đã đến lúc…
1
Công chúa sắp phải đi hòa thân rồi.
Rất không may.
Ta chính là vị công chúa kia.
Ta, Kỷ Vân Nhàn, Hoài An quận chúa, à không, hiện tại đã là Hoài An công chúa, sắp phải đi hòa thân rồi.
Yến quốc sát vách cầu cưới công chúa của Đại Cảnh ta, muốn kết duyên Tần Tấn.
Đạo lý này ta hiểu, hai nước kết…
Tháng ba cuối xuân, hoa nở đầy cây, tiếng chim oanh ríu rít Trường An.Sắc trời dần chuyển, hừng đông dần biến mất, lầu canh trên cổng chính hoàng thành nguy nga chót vót vang lên tiếng trống báo sáng đầu tiên, các lầu canh đầu phố lần lượt cộng hưởng, âm thanh rền vang lan tỏa ngang dọc qua hơn…
Đêm khuya, xa xa bên ngoài Văn Viễn Bá phủ truyền đến vài tiếng gõ mõ cầm canh.
Trong phòng, Diệp Xu Xu tắt đèn, bò lên trên giường, chui vào ổ chăn, nhắm mắt lại, giây lát, nàng liền ngủ.
Không bao lâu, trước mắt nàng rộng mở thông suốt, xuất hiện một bức ảnh.
Bức ảnh là một sơn thôn, lúc này đại…
Một, hai, ba… tám, chín.
Lệ Đại Hải nheo mắt, ánh mắt dừng trên chàng trai thứ chín đang cúi đầu chơi điện thoại trong góc, hững hờ nói: “Chính cậu ta.”
Giám đốc câu lạc bộ đêm nghệt mặt, e dè giải thích: “Lệ tổng, vị này tuy xếp hạng nhất trong quán chúng tôi, nhưng cậu ta không phát sinh bất cứ…