(1/6) Trong một lần xem mắt, tôi đã gặp phải một gã đàn ông dở người, để kết thúc với gã, tôi chỉ có thể nói dối là tôi đang mang thai đứa con của sếp tôi. Thật bất ngờ, sếp và đồng nghiệp công ty tôi đang đứng ngay sau lưng tôi! Tôi kinh hãi lảo đảo: "S... sếp!" Anh nhàn nhạt liếc tôi: "Cẩn thận,…
“Trình Nhược, sắp đến tiết Ngữ Văn rồi mà cậu vẫn học Vật Lý à? “Chưa nghĩ ra.” “Cái kia… Tuy, tuy rằng điểm phẩy môn Vật lý của cậu rất cao, nhưng tớ cảm thấy, với trí thông minh của cậu, hoàn toàn có thể đến ban Xã hội khiêu chiến!” “Cậu chọn ban Xã hội à?” “Đúng rồi đúng rồi!” “Ừ.” “Ặc… Tớ nghe…
1. Ta tên Thẩm Hoan, là một vai nữ phụ ác độc. Danh xưng là vậy nhưng đến nay ta vẫn chưa làm ra chuyện xấu gì. Để khỏi bị lầm đường lạc lối, thiện nữ nguyện suốt đời làm việc thiện tích đức. À đúng rồi, lúc này mới cứu được một cặp chủ tớ. Trên đường trở về sau khi đã phát cháo xong… Ta thấy đột…
《 thật thiên kim là thật đại lão 》 tác giả: Bảo Điển Văn án: Hứa gia tìm được rồi mười mấy năm trước bị lừa bán nữ nhi, nhưng là bọn họ một nhà cũng không phải thực vui vẻ. Bọn họ nhiều năm trước vì giảm bớt bi thương nhận nuôi một cái nữ nhi, dưỡng nữ ngoan ngoãn hiểu chuyện, thiện giải nhân ý, đã…
Tháng sáu mạt buổi chiều, ánh mặt trời thực hảo, phòng sáng ngời. Dân túc nội, mấy cái 17-18 tuổi tiểu thanh niên chính tụ ở bên nhau chơi board game, trên bàn phô trương 1 mét lớn lên trò chơi bản đồ, mặt trên bãi đầy màu sắc rực rỡ quân cờ, có người ở dùng sức diêu đầu. “Là 7! Ngươi muốn đi phía…
1. Tôi là một thư ký nghèo khổ. Mới gia nhập công ty năm đầu tiên, vẫn còn là thanh niên đầy triển vọng, tràn đầy chí khí và rất hăng hái, chạy việc bên ngoài chăm chỉ hơn người khác. Tôi luôn dán mắt vào sếp mình, không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội thể hiện nào. Đến nỗi mỗi lần anh ấy mở miệng, tôi đã giơ…
Nhà ta rất nghèo, trong nhà chỉ có ba mẫu ruộng khô, cha ta hầu hạ ba mẫu ruộng kia như hầu hạ tổ tông, nhưng hầu hạ tốt đến mấy, lương thực sản xuất ra hằng năm cũng không đủ lấp đầy bụng mười nhân khẩu trong nhà chúng ta. Ông bà của ta đã lớn tuổi, ba tiểu thúc đến nay vẫn còn độc thân, ngày ngày…
1. Dưới lầu truyền đến tiếng mở cửa "lách cách", tôi vội vàng nhét giấy ly hôn trong tay vào trong ngăn kéo, làm bộ như không có việc gì xuống lầu. "Trong phòng bếp có cơm, để em đi hâm nóng lại cho anh?" Đoàn Châu cởi áo khoác, liếc mắt nói: "Không cần." Ba chữ, đơn giản lại lạnh lùng. Cuối cùng…
Ngày hè nắng gắt, ngoài cửa xe mặt trời chói chang thiêu đốt muôn nơi. Kiều Kinh Ngọc ngồi trên xe khách nôn đến say sẩm mặt mày. Đường núi xóc nảy, khoang xe ngột ngạt, cậu bắt đầu say từ lúc mới lên xe, suốt quãng đường đã nôn không biết bao nhiêu lần, sáng nay không ăn gì nên bây giờ chỉ có thể…