Khi hầu hạ Từ Quý Phi rửa chân, ta vô tình bắt gặp nàng nổi trận lôi đình, cơn giận dữ thẳng hướng Phượng Loan Cung, thanh âm chẳng hề kiêng nể.  Chỉ vì hôm nay là sinh thần Hoàng Hậu, Hoàng Thượng đã nán lại đó một canh giờ. “Con tiện nhân giỏi lắm! Bổn cung quả thực xem thường ngươi rồi! Chẳng lẽ các ngươi đều ỷ thế h.i.ế.p đáp bổn cung vì bổn cung là người ngoài hay sao? Chỉ có chút danh phận đã dám làm cao, thật sự tưởng bổn cung không trị được ngươi à? Cẩn thận cái mạng chó của ngươi đấy!” Nàng giận dữ quát mắng nữ quan đang quỳ dưới đất, dung nhan dù vì tức giận mà méo mó nhưng vẫn diễm lệ vô song.  Nữ quan nín lặng như cút, không dám phản bác, bởi ai cũng hiểu, Quý Phi đang mượn cớ trách phạt kẻ khác để trút giận.  Nhưng không ai dám hé môi, bởi nàng là mỹ nhân mà Hoàng Thượng dùng cả thành trì để đổi lấy.  Từ ngày nàng vào cung, ba ngàn mỹ nữ chẳng khác gì hư vô, mọi sủng ái đều đổ dồn lên một mình nàng.  Nếu không phải Hoàng Hậu là cháu ruột của Thái Hậu, lại còn là thanh mai…

Truyện chữ