Truyện điền văn là một thể loại văn học tập trung vào cuộc sống nông thôn và đời sống trong làng quê. Thể loại này thường miêu tả và khám phá cuộc sống của người dân nông thôn, công việc nông nghiệp, tình yêu, gia đình và các mối quan hệ xã hội trong một môi trường nông thôn. Truyện điền văn thường đưa người đọc vào những cảnh quan yên bình và thanh bình của nông thôn. Nó khám phá các khía cạnh về công việc trồng trọt, chăm sóc động vật, cuộc sống gia đình và những nỗ lực để cải thiện cuộc sống trong cộng đồng nông thôn.

Cốt truyện trong truyện điền văn thường tập trung vào những nhân vật chính sống và làm việc trong môi trường nông thôn. Những câu chuyện có thể xoay quanh các gia đình nông dân, những người vất vả làm ruộng, hoặc những người chuyển đến sống và thích nghi với cuộc sống nông thôn. Thể loại truyện điền văn thường tạo ra những câu chuyện chân thực, nhẹ nhàng và mang tính nhân văn cao. Nó thường khắc họa những giá trị gia đình, tình yêu và sự đoàn kết trong cộng đồng. Đồng thời, truyện điền văn cũng có thể đề cập đến những thách thức và khó khăn mà người dân nông thôn phải đối mặt trong cuộc sống hàng ngày.

Thể loại truyện điền văn thường tạo ra sự gắn kết và đồng cảm từ độc giả bằng cách khám phá và tôn vinh cuộc sống đơn giản và bình dị của nông thôn. Nó mang đến sự đậm đà văn hóa và truyền thống của làng quê, và có thể cung cấp cho độc giả một cái nhìn sâu sắc và triết lý về cuộc sống và giá trị nhân văn. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại điền văn đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Nữ Nhi Lạc Gia, Viễn Cổ Hành, Điền Viên Cốc Hương hay Cuộc Sống Ở Bắc Tống.

Mùa đông năm 1996 ở tỉnh Thiểm Tây đặc biệt lạnh lẽo. Đêm hôm đó, từng mảng tuyết lớn rơi xuống từ bầu trời đen như mực, không ngừng nghỉ.
Mùa đông năm 1969, thời tiết âm u, gió rét vi vu. Trong ngôi miếu đổ nát ở ngoại ô thủ đô, Tần Nguyên Đào nhìn xuống cô gái bị đẩy ngã dưới đất, lòng đầy giễu cợt.
“Lâm Đan, nếu bà không đồng ý ly hôn, tôi sẽ bảo người nhà kiện bà. Cho bà nhiều ngày như vậy rồi, bà cũng nên nghĩ thông suốt đi chứ?”   Trần Nhiễm đỡ mẹ đứng ở cửa nhà, nhìn người ba trở nên xa lạ trước mặt.  
Dịch: Trâu Lười Trong cơn gió lạnh thấu xương, bông tuyết rơi xuống rì rào như bông liễu, các hộ nông dân của đội sản xuất thôn Trần Gia Loan ngồi vây quanh bếp lò nhà mình nói chuyện phiếm, tuyết rơi hơn nửa tháng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, không biết bao giờ mới ngừng đây.
Giữa cái tiết trời mùa hè oi ả và ẩm nóng, lũ ve kêu râm ran suốt ngày đêm trên những tán cây. Khu nhà ở thương mại đang được xây dựng gần chung cư, tiếng thi công vang lên ầm ĩ, phá vỡ sự yên tĩnh nơi vườn hoa.
Tạ Tiểu Ngọc tối qua khi đi ngủ đã đặt báo thức lúc sáu giờ sáng, nhưng chuông báo không kêu, cô bị người ta lay dậy.  
"Chỉ một đứa con gái như nó mà cũng mơ đậu đại học hả?" Người đàn ông gầm lên, giọng thô lỗ. "Năm ngoái tao đã không cho nó học lại rồi, thế mà hai mẹ con bay khóc lóc van xin cả buổi, nói gì mà chỉ thiếu hai mươi điểm, học lại một năm nhất định đậu. Kết quả thì sao?
Căn viện của Chu gia ở ngay trong con ngõ nhỏ của thôn Hoa Ổ, là căn thứ hai từ cuối đếm lên, bởi vì quá khuất nên những nhà hàng xóm khác đều ở xa, nhưng lúc này nghe thấy động tĩnh liền vội vàng chạy tới, thò đầu nhìn: "Ôi chao, đây không phải là Thu Thu sao? Sao lại ngã ở đây?!"