Truyện điền văn là một thể loại văn học tập trung vào cuộc sống nông thôn và đời sống trong làng quê. Thể loại này thường miêu tả và khám phá cuộc sống của người dân nông thôn, công việc nông nghiệp, tình yêu, gia đình và các mối quan hệ xã hội trong một môi trường nông thôn. Truyện điền văn thường đưa người đọc vào những cảnh quan yên bình và thanh bình của nông thôn. Nó khám phá các khía cạnh về công việc trồng trọt, chăm sóc động vật, cuộc sống gia đình và những nỗ lực để cải thiện cuộc sống trong cộng đồng nông thôn.

Cốt truyện trong truyện điền văn thường tập trung vào những nhân vật chính sống và làm việc trong môi trường nông thôn. Những câu chuyện có thể xoay quanh các gia đình nông dân, những người vất vả làm ruộng, hoặc những người chuyển đến sống và thích nghi với cuộc sống nông thôn. Thể loại truyện điền văn thường tạo ra những câu chuyện chân thực, nhẹ nhàng và mang tính nhân văn cao. Nó thường khắc họa những giá trị gia đình, tình yêu và sự đoàn kết trong cộng đồng. Đồng thời, truyện điền văn cũng có thể đề cập đến những thách thức và khó khăn mà người dân nông thôn phải đối mặt trong cuộc sống hàng ngày.

Thể loại truyện điền văn thường tạo ra sự gắn kết và đồng cảm từ độc giả bằng cách khám phá và tôn vinh cuộc sống đơn giản và bình dị của nông thôn. Nó mang đến sự đậm đà văn hóa và truyền thống của làng quê, và có thể cung cấp cho độc giả một cái nhìn sâu sắc và triết lý về cuộc sống và giá trị nhân văn. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại điền văn đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Nữ Nhi Lạc Gia, Viễn Cổ Hành, Điền Viên Cốc Hương hay Cuộc Sống Ở Bắc Tống.

Sáng sớm. Nàng rời giường đứng dậy mặc quần áo, y phục màu xanh xám, cũ kỹ, cổ áo bị mài mòn, tay áo ngắn một đoạn thấy rõ, mà quần lại vô cùng dài và rộng, ống quần phải quấn lên vài vòng mới có thể làm việc được.
Một giây trước họng súng vẫn còn kề ở thái dương hắn bỏng rát. Tiếng đạn chuyển động khi súng cướp cò, bởi vì ở ngay sát lỗ tai mà trở nên đặc biệt rõ ràng, thậm chí hắn còn có thể nghe thấy tiếng viên đạn xuyên qua đầu mình.
(*/ω\*) “Lục tiên sinh, Lục tiên sinh…”
Ngân uống vội cốc sữa được bố pha trên bàn rồi chạy vào phòng sắp xếp đồ đạc cần thiết lại một lần nữa. Hôm nay là ngày đầu tiên cô tới dậy học tại một trung tâm tiếng Nhật.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *** Thẩm Trì xử lý xong xuôi miệng vết thương, bắt đầu công việc ngày hôm nay.
Làm xong nhiệm vụ hôm nay, Kiều không về tổng bộ. Nhân lúc xe lửa đi qua cầu, Kiều móc ra từ trong cổ tay con chip đại biểu cho thân phận của mình suốt 11 năm nay, thuận tay ném xuống sông.
Hòa lẫn với sự ảm đạm của mùa thu, trong cơn gió lạnh là bốn phía vô cùng yên tĩnh, làm cho người ta cảm thấy nội viện của hoàng cung Vân Đô này gần như hết sức kỳ lạ.
Di động trên bàn vang lên, phục vụ bưng tới một ly hồng trà lạnh, Kỳ Lâm nói tiếng “cảm ơn”, đặt quyển sổ da mềm lên đùi, đeo tai nghe tiếp nhận cuộc điện thoại. “Ô, sao cậu lại nhận được điện thoại?” – Âm thanh của Cố Nhung ở đầu dây bên kia hơi lớn.