Truyện kiếm hiệp là một thể loại văn học tập trung vào cuộc phiêu lưu của các võ sĩ và những cuộc đấu trí, đấu võ giữa các nhân vật trong một thế giới võ hiệp. Thể loại này thường miêu tả và khám phá các cuộc hành trình, trận đấu, và cuộc sống của các võ sĩ, sát thủ, và những người có võ công cao cường. Truyện kiếm hiệp thường xoay quanh việc sử dụng kiếm và võ thuật để giải quyết xung đột và đạt được mục tiêu. Các nhân vật chính trong truyện thường có các kỹ năng võ thuật phi thường, khả năng chiến đấu siêu phàm và thường gắn liền với những nguyên tắc và giá trị của võ hiệp.

Thể loại truyện kiếm hiệp thường đặt trong bối cảnh Trung Hoa cổ đại hoặc thời kỳ võ hiệp, trong đó các võ sĩ đi qua các môn phái võ thuật, tham gia vào các cuộc chiến đấu, và khám phá bí mật của võ hiệp. Cốt truyện thường chứa đựng những âm mưu, thâm cung bí sử, tình yêu và sự truy đuổi công lý. Truyện kiếm hiệp tạo ra một thế giới võ hiệp tươi đẹp và huyền bí, nơi võ thuật và trí tuệ được tôn vinh. Nó khám phá các giá trị như lòng can đảm, tình đồng đội, và trí tuệ chiến thuật. Đồng thời, nó cũng thường tạo ra những cuộc đối đầu gay gắt, những trận chiến đầy kịch tính và các cuộc phiêu lưu mãn nhãn.

Thể loại truyện kiếm hiệp đã thu hút sự quan tâm đông đảo từ độc giả với những câu chuyện ly kỳ, hấp dẫn và đầy tính giải trí. Nó mang đến sự hứng thú cho những người quan tâm đến võ thuật, võ hiệp và thế giới võ sĩ. Thông qua các trận đấu võ thuật và sự phát triển của nhân vật chính, truyện kiếm hiệp cũng có thể truyền tải những thông điệp về lòng kiên nhẫn, sự rèn luyện và ý chí mạnh mẽ.

Những truyện cực kỳ hot trong thể loại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Nhất Kiếm Độc Tôn, Tuyết Trung Hãn Đao Hành, Tướng Dạ hay Dưỡng Nữ Thành Phi.

Ly Sơn! Đó là tên của một ngọn núi nằm về phía bắc Trung Nguyên. Ngọn núi này không có gì đặc biệt ngoại trừ danh xưng và địa hình đặc thù của bản thân ngọn núi.
Một thư sinh áo xanh tuổi trạc đôi mươi, anh tuấn khôn tả. Thật là mày kiếm mắt sao, đang an nhàn ngồi trước cửa sổ, dưới ánh trăng, uống rượu ngâm nga. Lúc ấy, chỉ có một mình chàng, một lư hương để giết thì giờ đêm rằm cuối năm.
Vào thời Tống triều sự thái bình thịnh trị, mưa thuận gió hòa đang ngự trị trên toàn cõi Trung Nguyên. Có minh quân, có trung thần thì trăm họ được sống trong cảnh bình an viên mãn là việc đương nhiên.
Trên một ngọn cao phong mây trắng quanh năm là đà giữa lưng chừng cành cây kẽ lá trơ vơ một ngôi mộ nhỏ trông khá xinh xắn nhưng chẳng lập mộ bia.
Thục Sơn Thành là một danh sơn của Trung Hoa. Ba mươi sáu ngọn núi liên tiếp nhau, khí thế rất hùng vĩ, cây cối mọc um tùm... Mùa đông vừa qua, mùa xuân lại tới, ba mươi sáu ngọn núi Thanh Thành vẫn còn nhiều ngọn tích đầy tuyết, gió núi vẫn lạnh lùng như mùa đông vậy.
Lại nói đại thế của thiên hạ phân lâu tất hợp, hợp rồi lại phân.
Mặt trời đã lặn, màu đen từ từ kéo phủ xuống, gió Tây bắc lạnh lùng đang thổi tới ào ào. Trong thâm sơn, trên mặt tuyết có một cái bóng đen đang bước đi, nhưng trông có vẻ rất mệt nhọc và khổ sở. Người đó là một thiếu niên tuổi trạc mười lăm, mười sáu. Vừa đi vừa lẩm bẩm nói :
Một buổi trưa mặt trời đã lên quá đỉnh đầu, từ con đường đất phóng tầm mắt nhìn ra phía trước, xa xa có vài chấm đen nhỏ li ti, càng đi đến gần những đốm đen này càng lúc càng lớn dần ra.
"Non xanh một dãy hề, Nước biếc một làn hề, Thủy tứ kỳ thiên tạo, Mặc nhân hưởng kỳ thành. ?"