Truyện kiếm hiệp là một thể loại văn học tập trung vào cuộc phiêu lưu của các võ sĩ và những cuộc đấu trí, đấu võ giữa các nhân vật trong một thế giới võ hiệp. Thể loại này thường miêu tả và khám phá các cuộc hành trình, trận đấu, và cuộc sống của các võ sĩ, sát thủ, và những người có võ công cao cường. Truyện kiếm hiệp thường xoay quanh việc sử dụng kiếm và võ thuật để giải quyết xung đột và đạt được mục tiêu. Các nhân vật chính trong truyện thường có các kỹ năng võ thuật phi thường, khả năng chiến đấu siêu phàm và thường gắn liền với những nguyên tắc và giá trị của võ hiệp.

Thể loại truyện kiếm hiệp thường đặt trong bối cảnh Trung Hoa cổ đại hoặc thời kỳ võ hiệp, trong đó các võ sĩ đi qua các môn phái võ thuật, tham gia vào các cuộc chiến đấu, và khám phá bí mật của võ hiệp. Cốt truyện thường chứa đựng những âm mưu, thâm cung bí sử, tình yêu và sự truy đuổi công lý. Truyện kiếm hiệp tạo ra một thế giới võ hiệp tươi đẹp và huyền bí, nơi võ thuật và trí tuệ được tôn vinh. Nó khám phá các giá trị như lòng can đảm, tình đồng đội, và trí tuệ chiến thuật. Đồng thời, nó cũng thường tạo ra những cuộc đối đầu gay gắt, những trận chiến đầy kịch tính và các cuộc phiêu lưu mãn nhãn.

Thể loại truyện kiếm hiệp đã thu hút sự quan tâm đông đảo từ độc giả với những câu chuyện ly kỳ, hấp dẫn và đầy tính giải trí. Nó mang đến sự hứng thú cho những người quan tâm đến võ thuật, võ hiệp và thế giới võ sĩ. Thông qua các trận đấu võ thuật và sự phát triển của nhân vật chính, truyện kiếm hiệp cũng có thể truyền tải những thông điệp về lòng kiên nhẫn, sự rèn luyện và ý chí mạnh mẽ.

Những truyện cực kỳ hot trong thể loại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Nhất Kiếm Độc Tôn, Tuyết Trung Hãn Đao Hành, Tướng Dạ hay Dưỡng Nữ Thành Phi.

Một tiếng kêu thê lương vạch ngang bầu trời, phảng phất như từ thượng cổ truyền về. Một đàn chim đen vỗ những đôi cánh khổng lồ che lấp đi ánh
Bóng sao mờ ảo, trăng xế non tây. Vòm trời ảm đạm, chỉ có phương đông là mới gợn lên chút tia sáng nhợt nhạt. Bức màn đêm đã hé mở một chút trước lúc bình minh.
Tiểu Tà, Tiểu Linh, Tiểu Thất, A Tam và A Tứ đều tình nguyện đi theo Âu Dương Bát Không để phụng dưỡng. Trên đường đi, với tánh tình quái gở của mình, Tiểu Tà đã gây nên bao nhiêu chuyện nực cười khiến Âu Dương Bát Phong phải lắc đầu ngán ngẩm: Tiểu Tà đúng là Tiểu Tà.
Miếu Lão Quân không phải là nơi thờ cúng mà chỉ là một địa danh. Không ai biết địa danh này có từ lúc nào, chỉ biết đó là một nơi hiểm yếu dưới chân núi Liên Sơn. Vùng đất này tuy ở ngoài ven thành, nhưng rất náo nhiệt, vì đó là Gia Cốc quan, một cửa lớn của Vạn lý trường thành.
Trong một đêm thu mưa giông tầm tả, ngôi Thiếu Lâm Tự hùng cư trên đỉnh Cao Sơn đột nhiên có một khách bí mật đến viếng. Người khách này muốn gặp cho kỳ được Thiếu Lâm chưởng môn là Phủ Vân Thiền Sư. Vị thiền sư này đã bế quan không tiếp khách trên năm rồi.
Trời tối dần, ánh tà dương nhuộm thinh không phía tây thành một màu diễm lệ, như tấm lụa rực rỡ, rừng rực lửa cháy. Vầng dương chưa hoàn toàn lặn xuống, ánh lên sau những gò cát nhấp nhô thành một đường sáng, tựa hồ một sợi lông mày đỏ rực.
Với vầng dương chiếu những ánh vàng nhạt và mệt mỏi cuối ngày, xô bóng ngã dài ngay phía trước mặt, nhờ đó gã phát hiện có điều bất ổn. Thế là gã cũng tự mệt mỏi dừng lại, đồng thời giương đôi mắt sợ hãi nhìn suốt theo lối mòn phía trước gã.
Hán Dương không phải là địa linh nhân kiệt của võ lâm, thường ngày rất ít khách giang hồ qua lại, mấy ngày hôm nay đột nhiên có vẻ nhộn nhịp hẳn lên, khách qua lại chắc chắn phải là trong giới giang hồ rồi vì người nào cũng đều có võ khí hoặc nét mặt trầm trọng từng trải.
Bầu trời âm u. Mưa lất phất rơi. Trời mới chớm sang thu mà khí trời lạnh lẽo.