Ngày 14 tháng 19 năm 2016 -Tôi muốn dành quyển truyện này cho honey Mạnh tiểu bối. Chúng ta thực sự biết nhau qua ly nước uống bình thường. Lúc đó phải là một buổi chiều mùa hè, ta nhớ kỹ ống tay áo ngắn dính chút gió sợi. --Giản Trinh tháng tư xé vải
Tháng ba, cái rét của tháng ba. Những đám mây đen như ruột bông rách đè nặng đường chân trời, rơi xuống vàitrận mưa, ánh mặt trời mỏng manh như ánh mắt của người đang hấp hối nhìn nhân gian lần cuối cùng.
Edit: KẹoĐắng Thành phố Chi Xuyên nhiều mưa, từ khi vào thu tới nay đều là mưa dầm liên tục. Thành phố bị nước mưa ngâm mềm nhũn, đầy đất đều là cành khô lá héo úa.
Khi khách về hết, đã là mười một giờ đêm. Đàm Như Ý không ngờ kết hôn lại làm cho người ta sức cùng lực kiệt như vậy, lỗ tai giống như máy trộn bê tông, ùng ùng vang lên không ngừng.
Edit: Tịnh Hảo Hôm nay, Tưởng Tây Trì chuyển đến ngõ hẻm Kiều Hoa vào cuối tháng tám. Người bán hàng rong bị ánh nắng chói chang chiếu vào kêu a giống như tiếng ve sầu, trên cầu, bên cạnh sạp sửa chìa khóa là con chó vàng đang nằm, le đầu lưỡi thở, sủa hai tiếng về phía Nam.
. Edit: Yangmimi912 Phó Duật Thành nghe nói chính mình mình muốn li hôn.
Mốc dịch Màn đêm chỉ độc màu xám tro, ngọn đèn nhỏ màu vàng chợt sáng chợt tối. Căn nhà cũ đứng lặng ở nơi ấy, một màu đen tuyền như giây tiếp theo chiếc miệng sắt sẽ nhe những chiếc răng nanh sắc nhọn.
Lâm Duyệt tăng ca liên tiếp ba ngày, đến khuya mới về tới nhà. Vừa bước vào nhà, cô liền ngửi thấy mùi rượu nếp. Mẹ cô, Hà San, mặc áo nhung dày màu sau hô bưng đĩa bánh trôi đi đến bàn ăn, “Con mau vào đi, lạnh hỏng đầu rồi à?”