Truyện trọng sinh là một thể loại văn học tập trung vào nhân vật chính được đưa trở lại cuộc sống trong một thời gian trước đó với kiến thức và kinh nghiệm từ cuộc sống trước đó. Thể loại này thường khám phá quá trình trọng sinh của nhân vật và cách họ sử dụng kiến thức của mình để thay đổi cuộc sống và vận mệnh của mình. Trong truyện trọng sinh, nhân vật chính thường nhận ra rằng họ đã có một cuộc sống trước đây và có cơ hội sống lại. Họ mang theo những ký ức và kiến thức từ cuộc sống trước đó và sử dụng nó để thay đổi số phận của mình hoặc ngăn chặn những sự kiện xấu xảy ra.

Truyện trọng sinh thường tập trung vào việc xây dựng một cuộc sống mới và thay đổi tương lai của nhân vật chính. Họ có thể thay đổi quan hệ với những người xung quanh, phát triển tài năng và sự nghiệp, hoặc tạo ra những tình huống mới để đạt được mục tiêu của mình. Thể loại truyện trọng sinh mang đến một cảm giác thú vị và hứng thú cho độc giả, khi cho phép họ tưởng tượng và mơ ước về việc có cơ hội sống lại và thay đổi cuộc sống của mình. Nó cũng thường mang đến sự đồng cảm và hy vọng, khi nhân vật chính có cơ hội khắc phục sai lầm và đạt được thành công mà họ không thể có trong cuộc sống trước đó.

Truyện trọng sinh có thể thuộc vào nhiều thể loại khác nhau như ngôn tình, tiên hiệp, huyền huyễn, lịch sử, và đô thị. Tùy thuộc vào cốt truyện và bối cảnh, truyện trọng sinh có thể mang đến những câu chuyện hấp dẫn và đầy sự thay đổi cho người đọc. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại trọng sinh đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Chiêu Diêu, Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Trùng Sinh Trở Về Năm Ba Tuổi (Trở Về Lúc Ba Tuổi Rưỡi) hay Nữ Nhi Lạc Gia.

Đây là 1 nơi cực kì bình tĩnh thoải mái

Chẳng qua là hơi chật chội

Tuỳ Biện cảm thấy thân thể run rẩy co rúc, cô nghĩ nhúc nhích, nhưng lại bị ngăn cản, muốn mở mắt 1 cái, con mắt lại giống như díp chặt lại, mở thế nào cũng không ra

“Ầm ầm ầm ——”

Rạng ba giờ sáng, bầu trời đêm vốn đầy sao bỗng nhiên mây đen dày đặc, giống như cái động, tia chớp sáng lên như muốn chia đôi bầu trời ra, trong nháy mắt bầu trời sáng như ban ngày, sau đó là tiếng sấm vang vọng ở Khang Thành.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tháng 10 năm 1975.

Mùa thu se lạnh, gió thổi lồng đèn trước cửa tứ hợp viện đung đưa.

Sau khi Thẩm Y Y bị Lâm Gia Đống hại chết, linh hồn vẫn luôn trôi dạt ở thế gian, sau đó, cô nhìn thấy ba đứa con trai của mình tới tìm Lâm Gia Đống báo thù…

“Lâm Gia Đống, ông hại c.h.ế.t mẹ tôi, tôi bắt ông đền mạng!”

Trong căn biệt thự tối om.

Lâm Ứng Gia nhốt mình trong phòng, cậu ngồi bó gối ở góc tường, đầu vùi vào đầu gối.

Lạnh quá.

Điện thoại nằm trên sàn không xa, từng cuộc gọi liên tục đến, màn hình điện thoại mờ nhạt là nguồn sáng duy nhất trong phòng.

Đêm dài gió nổi lên, ánh sao chi chít trên bầu trời, ngoài cung điện vẫn vang lên tiếng pháo hoa để chúc mừng Trữ quân đại hôn, mà tẩm điện của Thái tử lại yên tĩnh đến kỳ lạ.

Hỷ bà và đám cung tỳ im như thóc.

Thái tử phi và Thái tử đã giằng co ở đây được một lúc rồi.

Ánh trăng sáng của tháI tử chết rồi, hắn đau khổ đến mức tìm tới mười người thế thân cùng một lúc.

Mỗi ngày hắn đều bận rộn không kể xiết.

Bắt đầu từ sáng sớm, hắn lần lượt cùng thế thân số một vẽ chân mày, cùng thế thân số hai dùng bữa, cùng thế thân số ba thưởng thơ!

"Giản Thời Ngọ, con mau dậy đi?"

Một đôi bàn tay to mạnh mẽ lay vai cậu, kèm theo tiếng hét chói tai.

Đối diện với âm thanh lớn như vậy, dù là con heo chết cũng phải tỉnh. Giản Thời Ngọ mơ màng mở mắt, thấy trước mắt một khuôn mặt phóng đại, vừa quen thuộc vừa lạ lẫm.