Truyện trọng sinh là một thể loại văn học tập trung vào nhân vật chính được đưa trở lại cuộc sống trong một thời gian trước đó với kiến thức và kinh nghiệm từ cuộc sống trước đó. Thể loại này thường khám phá quá trình trọng sinh của nhân vật và cách họ sử dụng kiến thức của mình để thay đổi cuộc sống và vận mệnh của mình. Trong truyện trọng sinh, nhân vật chính thường nhận ra rằng họ đã có một cuộc sống trước đây và có cơ hội sống lại. Họ mang theo những ký ức và kiến thức từ cuộc sống trước đó và sử dụng nó để thay đổi số phận của mình hoặc ngăn chặn những sự kiện xấu xảy ra.

Truyện trọng sinh thường tập trung vào việc xây dựng một cuộc sống mới và thay đổi tương lai của nhân vật chính. Họ có thể thay đổi quan hệ với những người xung quanh, phát triển tài năng và sự nghiệp, hoặc tạo ra những tình huống mới để đạt được mục tiêu của mình. Thể loại truyện trọng sinh mang đến một cảm giác thú vị và hứng thú cho độc giả, khi cho phép họ tưởng tượng và mơ ước về việc có cơ hội sống lại và thay đổi cuộc sống của mình. Nó cũng thường mang đến sự đồng cảm và hy vọng, khi nhân vật chính có cơ hội khắc phục sai lầm và đạt được thành công mà họ không thể có trong cuộc sống trước đó.

Truyện trọng sinh có thể thuộc vào nhiều thể loại khác nhau như ngôn tình, tiên hiệp, huyền huyễn, lịch sử, và đô thị. Tùy thuộc vào cốt truyện và bối cảnh, truyện trọng sinh có thể mang đến những câu chuyện hấp dẫn và đầy sự thay đổi cho người đọc. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại trọng sinh đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Chiêu Diêu, Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Trùng Sinh Trở Về Năm Ba Tuổi (Trở Về Lúc Ba Tuổi Rưỡi) hay Nữ Nhi Lạc Gia.

Edit: Dương Lam Trình Tân chết rồi. Trình Tân lại sống rồi. Trình Tân sống lại biến thành một con mèo. Một cục thịt bé nhỏ, trông mỏng manh yếu ớt, ngốc ngốc đáng yêu.
Gió lạnh đìu hiu, ngôi miếu đổ nát ở ngoại thành. “Ninh Tương Y, ngươi cảm thấy, ngươi còn có thể trốn đi đâu?” Giọng nam lạnh lùng khàn khàn từ từ đưa lại, quả thực là ung dung không vội, nhưng cổ họng như mắc cát, khiến người nghe rất không thoải mái.
"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?" "Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không.."
Hạ Mộng cảm thấy đầu mình rất đau, muốn mở mắt ra, nhưng mí mắt nặng trĩu. Mùi thuốc khử trùng khiến cô nhận ra có lẽ mình đang ở bệnh viện, thật không ngờ cô gặp tai nạn thang cuốn mà chưa chết!Hiện giờ cô lại băn khoăn không biết làm cách nào để giải quyết vấn đề chi phí khám chữa bệnh.
Ở vùng phía Tây Bắc từ xưa đến nay cứ vào tiết kinh trập(1) là mưa nhỏ, chập tối sấm vang vài tiếng, mưa rơi tí tách, hiếm khi mưa cả đêm.  
Trầm Thư Kính gặp Tịnh vương gia Trác Thiếu Kình vào ngày đầu năm mới năm nàng mười lăm tuổi. Khi nàng theo mẫu thân vào cung vấn an Thái Hậu, vừa bước chân vào Ngự Hoa Viên, ngẩng đầu liền nhìn thấy Trác Thiếu Kình.
Ở trong nhà tù nằm tại trung thổ Côn Sơn, giam giữ một người quần áo xộc xệch, đầu bù tóc rối. Trên mặt người đó dính đầy bùn đất, không còn nhìn rõ khuôn mặt ban đầu.
"Thầy, thầy thật sự không thể nghĩ lại được sao?" Một cậu trai mặc áo T-shirt, đầu tóc như ổ gà, tay ôm khung cửa, bộ dáng cầu khẩn. "Cút đi, thầy không còn gì để dạy mày cả." Một người đàn ông trung niên ngoài bốn mươi đang cầm tẩu thuốc nhịn không được phất phất tay với cậu trai.