Truyện sủng là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về tình yêu và sự chăm sóc ân cần. Thể loại này thường xoay quanh mối quan hệ tình cảm ấm áp, ngọt ngào và đầy sủng ái giữa các nhân vật chính. Truyện sủng thường mô tả những tình huống lãng mạn và những cử chỉ sủng nịnh từ một nhân vật chính đối với nhân vật khác. Các câu chuyện trong thể loại này thường tạo ra những cảm xúc tích cực và tạo động lực cho độc giả. Nhân vật chính thường là người chăm sóc, yêu thương và tạo ra một môi trường an lành và ấm áp cho nhân vật khác.

Truyện sủng mang đến cho người đọc cảm giác thoải mái, hạnh phúc và tràn đầy tình yêu. Nó tạo ra một không gian tưởng tượng lý tưởng và thường chứa đựng những giá trị như tình yêu, lòng trắc ẩn và sự quan tâm. Truyện sủng thường được xem như một thể loại giải trí, tạo ra một trạng thái tâm trạng tích cực cho người đọc. Nó tạo nên những câu chuyện lãng mạn và đáng yêu, mang đến sự an ủi và hy vọng về tình yêu và hạnh phúc trong cuộc sống.

Thể loại truyện sủng thường thu hút những người muốn tìm kiếm những câu chuyện đáng yêu, ấm áp và tình cảm. Nó mang đến một trạng thái tâm trạng thoải mái và làm dịu đi những căng thẳng trong cuộc sống hàng ngày. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại truyện sủng đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như  Tổng Tài Tại Thượng, Mối Tình Đầu Đòi Bao Nuôi, Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối hay Dưỡng Nữ Thành Phi.

Phòng thí nghiệm đèn đuốc sáng trưng, Hạnh Gia Tâm nhớ xong số liệu của một tổ thực nghiệm cuối cùng, rốt cuộc đứng lên. Nhìn đồng hồ trên tường, nàng đã không hoạt động hai tiếng rồi.
Tiết trời tháng chín, đã bắt đầu vào thu. Trời trong xanh, không khí mát lành, lại là một ngày cuối tuần. Trong tiết trời ngập tràn ánh nắng tươi sáng như vậy, cũng là lúc trường cao trung* Thượng Thanh của thành phố Lăng Giang bước vào khai giảng.
Tháng Tám Tốc châu, mang theo vài phần phiền lòng khô nóng. Nguyễn Tịnh Nghiên lái xe, trong tai gắn lấy tai nghe Bluetooth, đang cùng người trò chuyện.
Tháng chín. Hôm nay là ngày tựu trường của học sinh cả nước từ tiểu học đến cao trung. Khương Hựu Lễ không sợ trời không sợ đất cù nhây ở nhà đến gần sát giờ mới lết thân ra xe đạp, phóng như bay đến trường.
Hoàng Long điện _Trên cửu đỉnh được trạm trổ tinh xảo từ bảo thạch và vàng, một nữ tử tầm hai mươi tuổi đẹp tựa tiên thiên đang chống cằm lười biếng. Khuôn mặt nàng tinh xảo như kiệt tác của đất trời, ba ngàn sợi tóc đỏ yêu mị xoã dài xuống chiếc áo lông hổ mềm mại.
"Dư Tứ Bảo là đồ ngốc, không nói lời nào, không để ý tới ai, vừa ngốc vừa ngây ngô lại cười haha" "Ha ha ha ha, đồ ngốc đồ ngốc" Âm thanh tươi cười vui vẻ của một đám trẻ con từ cửa thôn truyền đến, líu ríu, vừa ồn ào vừa náo nhiệt.
     "Này các cậu nhanh lên nào, sắp trễ rồi"         "Được rồi, A Thông cậu đừng hối nữa được không. Chúng ta chỉ đi theo thôi, sao mà cậu còn gấp hơn Lam Tịnh thế"
“Dừng lại.” Một giọng nói uy nghiêm trầm hậu truyền ra từ đoàn xe của quân đội Đế quốc. Các binh lính phía trước vững vàng như thép, xếp thành từng hàng chỉnh tề có kỷ luật, mặt không cảm xúc, tay cầm vũ khi đen ngòm lạnh như băng, đột ngột dừng lại.
Hàm Châu lười nhác dịch dịch thân mình, mắt còn chưa mở hẳn đã ngửi thấy mùi hương quen thuộc. Nàng cầm lòng không được mà cười.