Truyện sủng là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về tình yêu và sự chăm sóc ân cần. Thể loại này thường xoay quanh mối quan hệ tình cảm ấm áp, ngọt ngào và đầy sủng ái giữa các nhân vật chính. Truyện sủng thường mô tả những tình huống lãng mạn và những cử chỉ sủng nịnh từ một nhân vật chính đối với nhân vật khác. Các câu chuyện trong thể loại này thường tạo ra những cảm xúc tích cực và tạo động lực cho độc giả. Nhân vật chính thường là người chăm sóc, yêu thương và tạo ra một môi trường an lành và ấm áp cho nhân vật khác.

Truyện sủng mang đến cho người đọc cảm giác thoải mái, hạnh phúc và tràn đầy tình yêu. Nó tạo ra một không gian tưởng tượng lý tưởng và thường chứa đựng những giá trị như tình yêu, lòng trắc ẩn và sự quan tâm. Truyện sủng thường được xem như một thể loại giải trí, tạo ra một trạng thái tâm trạng tích cực cho người đọc. Nó tạo nên những câu chuyện lãng mạn và đáng yêu, mang đến sự an ủi và hy vọng về tình yêu và hạnh phúc trong cuộc sống.

Thể loại truyện sủng thường thu hút những người muốn tìm kiếm những câu chuyện đáng yêu, ấm áp và tình cảm. Nó mang đến một trạng thái tâm trạng thoải mái và làm dịu đi những căng thẳng trong cuộc sống hàng ngày. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại truyện sủng đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như  Tổng Tài Tại Thượng, Mối Tình Đầu Đòi Bao Nuôi, Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối hay Dưỡng Nữ Thành Phi.

Chu Lộ 18 tuổi quỳ gối trước mộ song thân dập đầu, trời còn chưa sáng đã mang hành lý đi bộ từ trong núi ra lên xe lửa.

9h tối.

 

Tiếng chuông vang lên kết thúc tiết tự học thứ hai của buổi tối, lớp học vốn yên tĩnh bỗng trở nên nháo nhào lên.

 

"Ui cha ui cha ui cha, mày đưa bài thi tiếng anh cho tao dòm cái coi!"

 

Mưa mùa hè không phải để giải nhiệt. Một khắc trước khi mưa kéo đến sấm sét ầm ầm, sau một khắc mưa tạnh, ngược lại càng buồn bực hơn, ngoài cửa sổ hoa lay ơn còn đang nhỏ xuống những giọt nước mưa, cây cối nằm úp sấp xuống cũng đã bắt đầu gào thét.   

Như bừng tỉnh từ cơn ác mộng, Từ Thiên Phán giật mình mở mắt, từ trên giường ngồi dậy, sốt ruột bắt lấy điện thoại di động bên gối. Nhìn màn hình hiển thị thời gian chưa đến 7 giờ, cô thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại thở dài nằm trở lại trên giường.

"Bạch Thủy Kim, khi nào cậu mới nộp tiền trang phục? Hạn chót là 8 giờ sáng mai rồi đấy."

Đứng trong nhà vệ sinh với chiếc điện thoại trên tay, Bạch Thủy Kim nhìn tin nhắn mà bất lực lẫn lo lắng, cậu đưa tay gãi đầu rồi trả lời: "Nhất định mình sẽ nộp trước sáng mai."

Mùa đông, gió lạnh căm căm, trời vẫn còn mưa lất phất.

Một cơn gió thổi qua, hôn lên da thịt, nổi lên gợn sóng, nhiệt độ cũng dần dần giảm xuống, lạnh đến mức run rẩy.

Vào cuối tháng 12, một bữa tiệc thời trang từ thiện nào đó đến như đã hẹn.

Kinh thành, 20 tháng Chạp, ngày lạnh nhất trong năm, tuyết trắng rơi đầy đường, nước đá đọng trên mái hiên, gió thổi lạnh thấu xương như cái bạt tai của ông trời. 

Chẳng ai muốn ra ngoài trong cái thời tiết như vậy hết. 

Tôi là một diễn viên vô danh hạng 18 trong giới giải trí, ra mắt đã hai năm nhưng mới chỉ đóng ba bộ phim truyền hình, toàn là vai phụ.

 

Không phải vì tôi không có ông lớn chống lưng, cũng không phải vì diễn xuất của tôi quá tệ, mà là vì tôi có một người bạn trai hay ghen.