Truyện sủng là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về tình yêu và sự chăm sóc ân cần. Thể loại này thường xoay quanh mối quan hệ tình cảm ấm áp, ngọt ngào và đầy sủng ái giữa các nhân vật chính. Truyện sủng thường mô tả những tình huống lãng mạn và những cử chỉ sủng nịnh từ một nhân vật chính đối với nhân vật khác. Các câu chuyện trong thể loại này thường tạo ra những cảm xúc tích cực và tạo động lực cho độc giả. Nhân vật chính thường là người chăm sóc, yêu thương và tạo ra một môi trường an lành và ấm áp cho nhân vật khác.

Truyện sủng mang đến cho người đọc cảm giác thoải mái, hạnh phúc và tràn đầy tình yêu. Nó tạo ra một không gian tưởng tượng lý tưởng và thường chứa đựng những giá trị như tình yêu, lòng trắc ẩn và sự quan tâm. Truyện sủng thường được xem như một thể loại giải trí, tạo ra một trạng thái tâm trạng tích cực cho người đọc. Nó tạo nên những câu chuyện lãng mạn và đáng yêu, mang đến sự an ủi và hy vọng về tình yêu và hạnh phúc trong cuộc sống.

Thể loại truyện sủng thường thu hút những người muốn tìm kiếm những câu chuyện đáng yêu, ấm áp và tình cảm. Nó mang đến một trạng thái tâm trạng thoải mái và làm dịu đi những căng thẳng trong cuộc sống hàng ngày. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại truyện sủng đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như  Tổng Tài Tại Thượng, Mối Tình Đầu Đòi Bao Nuôi, Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối hay Dưỡng Nữ Thành Phi.

Nói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm.
"Anh hai đang bận vụ án tạm thời chưa thể rời đi được, anh sẽ gửi địa chỉ cho em, tự bắt xe đến, đừng tiếc tiền nhé." Cố An lấy hành lý từ khoang hành lý bên trên, hòa vào dòng người ra ngoài, không nhịn được nở nụ cười lộ ra chiếc răng khểnh: "Anh hai yên tâm, em tự đi được mà!"
Quả nhiên, ngay sau khi tôi cúp máy, tin nhắn từ Hoắc Đình Huyền lập tức tới. Liền mấy đoạn ghi âm dài sáu mươi giây liên tục. Tôi mở đoạn cuối cùng. Giọng nói đầy gi/ận dữ của anh ta ngay lập tức vang lên:
Dáng vẻ cậu lúc này đẹp đến vô lý, làn da trắng đến mức quá đáng, gò má như chỉ cần véo nhẹ là sẽ hằn lên vệt đỏ. Đôi mắt cậu cũng đẹp, tròn trịa, long lanh, hàng mi dài và dày, khi nhìn ai đó tự nhiên toát lên vẻ vô tội.
Lương Nhiễu Tây cố sức mở cửa, xách túi lớn túi nhỏ vào nhà, nhanh chóng lấy dép lê trong ngăn tủ ra. Cậu thở dài trong lòng, trên mặt lại trấn định vô cùng: "Con chỉ về ở tạm thôi, vẫn có tiền, chưa thất nghiệp. Chẳng phải mẹ biết con làm gì rồi sao?"
Người đẹp ngồi đối diện chính là nhân vật chính thụ trong câu chuyện, tên là Diệp Thành  (叶澄), là bạn học ở trường Ngoại Ngữ bên cạnh.
Cô mở mắt ra và lập tức tỉnh cả ngủ trước khung cảnh trước mắt: chiếc giường mềm mại thường ngày đã biến thành một chiếc giường gỗ kiểu cổ điển. Đèn trần hiện đại trên trần nhà cũng biến mất, thay vào đó là một bóng đèn dây tóc đơn giản.
Nấm hương thái hạt lựu và tỏi băm được rắc xuống, đảo thêm vài lần, hương thơm càng thêm nồng nàn, sực nức mũi. Hai cô gái tết tóc hai bím, ngửi thấy mùi thơm liền vén tấm rèm vải thô lên, ngay lập tức bị mùi thịt thơm nồng nàn xộc vào mặt.
Phong Ngọc Lan thở phào, rũ mắt nhìn lòng bàn tay có vết chai của mình, trong lòng bàn tay của cô vốn không có những vết chai này.