Truyện gia đấu là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về gia đấu, cuộc đua quyền lực và tranh đoạt tài sản trong gia đình hoặc xã hội. Thể loại này thường xoay quanh mối quan hệ giữa các thành viên trong gia đình, những cuộc tranh đấu, âm mưu và sự đấu tranh để đạt được vị trí cao nhất hoặc sự giàu có, quyền lực. Truyện gia đấu thường mô tả những cuộc chiến đấu trong gia đình hoặc xã hội, những mưu mô, thủ đoạn và cuộc đua giành quyền lực và tài sản. Các nhân vật chính thường phải đối mặt với những thử thách, đánh đổi và cạnh tranh để bảo vệ và nâng cao địa vị và quyền lợi của mình.

Truyện gia đấu tạo ra một không gian đầy căng thẳng, kịch tính và đầy âm mưu. Nó khám phá các khía cạnh xã hội, lòng tham và lòng đố kỵ trong một môi trường đầy cạnh tranh. Các nhân vật chính thường phải đối mặt với những quyết định khó khăn, đánh đổi và đôi khi cảm thấy mất lòng tin vào người xung quanh. Truyện gia đấu thu hút độc giả bằng cách tái hiện một phần của cuộc sống hiện thực và tạo ra một bức tranh đa dạng về quyền lực, quan hệ xã hội và giá trị của tài sản. Nó thường chứa đựng những câu chuyện kịch tính và gây hứng thú, khi người đọc được đắm chìm trong những cạm bẫy, đố kỵ và trò chơi tâm lý giữa các nhân vật.

Truyện gia đấu mang đến những cảm xúc như sự căng thẳng, kích thích và sự tò mò. Nó cũng tạo ra sự suy ngẫm về quan hệ gia đình, quan trọng của lòng tin và ý nghĩa của quyền lực và tài sản trong cuộc sống. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại gia đấu đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cuộc Sống Ở Bắc Tống, Khuynh Thành Tiểu Độc Phi, Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí hay Nam An Thái Phi Truyền Kỳ.

Mở đầu: Tình sử hoa đào đầy nước mắt Cuộc đời của Tô Đường nở rất nhiều hoa đào, nhưng mà —
Từng trận gió lạnh, trong chính sảnh Hầu phủ, lúc này đèn đuốc sáng trưng, Nhị phu nhân cầm quyền Hầu phủ ngồi ở chính vị, mà Tam phu nhân Tứ phu nhân cùng những người khác đều ngồi phía dưới.
Mơ mơ màng màng, miệng bị người ta dùng v*t c*ng nạy ra, nước canh ấm đổ vào, từ lưỡi truyền tới cảm giác đắng ngắt, Trương Xuyên theo bản năng muốn nhổ ra, nhưng toàn thân không có chút sức lực nào, lưỡi chỉ nhúc
Bên khung cửa sổ buông rèm, ánh trăng lạnh lẽo chiếu qua. Một thiếu phụ tóc búi vân kế [1], mặc áo trắng, váy hồng đang đứng phía trước, ngày hôm qua nàng còn là thiếu phu nhân Dương phủ, ngày hôm nay, nàng đã là Tô Thanh Uyển bị chồng mình vứt bỏ.
Trời tờ mờ sáng, tiếng kêu to của côn trùng, ếch nhái dần dần biến mất, trong thôn gà gáy và tiếng chó sủa liên tiếp. Đường Hà mở mắt, nhìn chằm chằm đỉnh màn một hồi. Chỉ chốc lát, trong sân vang lên tiếng đẩy cửa lạch cạch, sau đó mơ hồ truyền ra tiếng nói chuyện, tiếng múc nước.
Mỗi ngày trước khi đi ngủ, Mạnh Chu sẽ lẩm nhẩm một trăm lần: Lập tức nghe lệnh, tiện nhân sẽ biến mất.
Edit: Ring. Phật nói: “Đời người có bảy khổ. Sinh, lão, bệnh, tử, oán hận, yêu phải xa, muốn không được”. Nói đơn giản chính là con người từ khi sinh ra cũng có nghĩa là bắt đầu thống khổ. Khổ vì được sinh ra đời; Khổ vì già yếu, thể lực, tinh lực không còn như trước;
Giá y màu đỏ trải trộng trên mặt đất, giống như một đóa hoa sen máu nở rộ. Yêu dị mà thê lương, khiến một nữ tử một đầu bạc trắng như tuyết phá lệ chói mắt.
Tuy biết rằng cái chết của mình có chút kỳ quái, nhưng cô cũng không suy nghĩ nhiều. Bị đặt nằm trong quan tài, khi đứng ở giữa linh đường của chính mình, lúc nhìn thấy mẹ kế Liễu Đan Văn vào cửa theo bản năng làm động tác tiến ra đón, muốn làm cho hai vai run run của bà bình tĩnh trở lại.