Truyện cổ đại là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện xảy ra trong thời kỳ cổ đại, thường là thời kỳ lịch sử xa xưa hoặc thời kỳ trước công nghệ hiện đại. Thể loại này mang đến cho người đọc một cái nhìn về cuộc sống, văn hóa, xã hội và tư duy của một thời đại đã qua. Truyện cổ đại thường mô tả cuộc sống, tình yêu, gia đình, đấu tranh quyền lực và các giá trị truyền thống của thời kỳ cổ đại. Nó tái hiện các phong tục, truyền thống, văn hóa và trạng thái xã hội của một thời đại đã qua, đồng thời thể hiện cả những vấn đề về đạo đức, đấu tranh giai cấp và cuộc sống hàng ngày trong một bối cảnh cổ đại.

Truyện cổ đại có thể có đa dạng dạng truyện như tiểu thuyết, truyện ngắn, truyện tranh, và thậm chí cả kịch. Thể loại này thường chứa đựng yếu tố lãng mạn, phiêu lưu, hành động và cả sự thăng trầm của nhân vật chính trong cuộc sống cổ đại. Truyện cổ đại thu hút độc giả bằng cách mang đến một cái nhìn sâu sắc về một thời đại xa xưa và tạo ra sự tò mò và kỳ vọng về cuộc sống và những giá trị trong xã hội cổ đại. Nó cũng cho phép người đọc hiểu rõ hơn về lịch sử và truyền thống của một vùng đất hoặc quốc gia cụ thể.

Truyện cổ đại có thể mang lại cho người đọc sự lắng đọng, tưởng tượng và cảm nhận sự độc đáo của một thời kỳ đã qua. Nó là một hình thức giải trí phổ biến và là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật, văn hóa và lịch sử. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cổ đại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Xà Vương Tuyển Hậu, Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương hay Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên.

Dạ, chúng ta về đi , ở đấy làm cái gì chứ? Giao cô ta cho Tổ chức là nhiệm vụ của chúng ta hoàn thành, được nghỉ 3 tháng rồi... - Lam Linh Lạc xoay xoay chiếc ống nhòm trong tay, bĩu môi nhìn Dạ Tử Khuynh đang bận rộn chế thuốc một bên.
Ánh dương quang ấm áp rơi xuống hai đầu bờ ruộng, cỏ cây tươi tốt sum xuê, một khung cảnh điền viên an bình.
“Thái hậu, việc người giao nô tài đã thu xếp thỏa đáng.” Vị công công bên cạnh thái hậu cẩn thận nói. “ Nói ta nghe.”
Mãi đến khi Tống Trường Tuyết yên vị trong kiệu hoa, nàng ngoái đầu ngó ngó hai tay bị buộc chặt sau lưng, vẫn không hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Mẫu thân đến chùa Hoa An dâng hương, nàng nghịch hoa một mình trong tiểu viện. Sau đó, dì hai dẫn theo một đám người xông vào.
Năm thứ năm Nam Tống Hiếu Tông Thuần Hi (Công nguyên năm 1179).
Năm tên sát thủ áo đen từ trước đến giờ cuồng ngạo, ánh mắt lạnh lùng đem hắn vây quanh, trên mặt ngoại trừ lạnh nhạt thờ ơ cũng không lộ ra cảm xúc gì khác. Hắn hiếm khi có được một lần nhân từ, loại trình độ nhún nhường này, còn không được sao?
Trong thành Lạc Dương, tháng năm là mùa khô muôn hoa đua nở, trong ao lớn nhỏ khắp nơi hoa sen nở đầy, hoa sen nhiều vô kể làm bạn trong hồ….không những hấp dẫn đám người bình thường đến thưởng thức, mà ngay cả những tiểu thư khuê các ngày thường ít khi xuất môn, cũng tụ họp thành một hàng dài, đ
Nguyệt Ngân Lam, người giang hồ xưng là thần tiên toán, nam nhân tuấn dật đang lo âu không thôi, đi qua đi lại. Trong cửa phòng đóng chặt kia truyền ra những tiếng r*n r* kêu đau, một tiếng lại lớn hơn một tiếng, khiến cho hắn căng thẳng thần kinh mau phân liệt.