Truyện cổ đại là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện xảy ra trong thời kỳ cổ đại, thường là thời kỳ lịch sử xa xưa hoặc thời kỳ trước công nghệ hiện đại. Thể loại này mang đến cho người đọc một cái nhìn về cuộc sống, văn hóa, xã hội và tư duy của một thời đại đã qua. Truyện cổ đại thường mô tả cuộc sống, tình yêu, gia đình, đấu tranh quyền lực và các giá trị truyền thống của thời kỳ cổ đại. Nó tái hiện các phong tục, truyền thống, văn hóa và trạng thái xã hội của một thời đại đã qua, đồng thời thể hiện cả những vấn đề về đạo đức, đấu tranh giai cấp và cuộc sống hàng ngày trong một bối cảnh cổ đại.

Truyện cổ đại có thể có đa dạng dạng truyện như tiểu thuyết, truyện ngắn, truyện tranh, và thậm chí cả kịch. Thể loại này thường chứa đựng yếu tố lãng mạn, phiêu lưu, hành động và cả sự thăng trầm của nhân vật chính trong cuộc sống cổ đại. Truyện cổ đại thu hút độc giả bằng cách mang đến một cái nhìn sâu sắc về một thời đại xa xưa và tạo ra sự tò mò và kỳ vọng về cuộc sống và những giá trị trong xã hội cổ đại. Nó cũng cho phép người đọc hiểu rõ hơn về lịch sử và truyền thống của một vùng đất hoặc quốc gia cụ thể.

Truyện cổ đại có thể mang lại cho người đọc sự lắng đọng, tưởng tượng và cảm nhận sự độc đáo của một thời kỳ đã qua. Nó là một hình thức giải trí phổ biến và là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật, văn hóa và lịch sử. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cổ đại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Xà Vương Tuyển Hậu, Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương hay Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên.

Quốc vương Pima cùng các thần quan tư tế quỳ gối trong thần điện, cầu nguyện bảy ngày bảy đêm, đốt hương trầm mà thần sa mạc Thương Ưng yêu thích nhất, khẩn thiết hy vọng thần giáng xuống.
Nơi chốn bướm hoa nam tử tầm hoan, hiện tại ở Xuân Phong lâu xuất hiện một vị nữ tử tên là Hàn Y, sinh ý càng lúc càng tăng cao. Chuyện kể rằng Hàn Y này có dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn, dáng người lại càng thanh thoát.
Một hòn đá ngũ sắc tồn tại hàng vạn năm….Cho đến một ngày,đá kia bỗng nhiên chuyển động. Sau chuyển động là lắc lư…Sau lắc lư là nứt vỡ…Một cái đầu xinh xắn thò ra. Đôi mắt trong veo, môi đỏ tươi, tóc dài…Con gái!
Ngân Lục rất may mắn, hắn vốn chỉ là một nội giám quét tước bình thường, diện mạo cũng bình thường lại thêm việc miệng tiện không được người yêu thích, căn bản không có cách nào lọt vào mắt quý nhân, chỉ cần liếc qua cũng đoán được vận mệnh.
Đêm, Liễu phủ. Thập Thất chậm rãi mở hai mắt, nghe ngoài cửa sổ có tiếng vang sàn sạt từ gió thổi qua cây liễu, hắn có chút mờ mịt. Thập Thất là một cô nhi, từ nhỏ đã không có tên, bảy tuổi được cha nuôi thu dưỡng, mười bảy tuổi bị bồi dưỡng thành sát thủ đứng đầu.
Mùa thu năm Tuệ Vũ thứ bảy. Minh Khánh hoàng đế chi chủ. Mặc thị vẫn ở ngôi chí cao. Việt quốc. Năm kỷ dậu. Thiện Hòa cung. Thái hậu đang ngự.
Băng tuyết ngập trời, xuân hàn se lạnh. Từng bông tuyết nhỏ không tiếng động rơi xuống lướt qua cành cây, lả lướt bay lượn, tựa như cành dương liễu quấn trên áo du khách bên hồ Giang Nam tháng ba.
Tô Phàm, thật xứng với cái tên ấy. Dung mạo bình thường, vóc người bình thường, học vấn cũng bình thường. Không kể đến thiên hạ này thiên thiên vạn vạn sĩ tử, ngay cả trong số học trò tại cái Kháo Sơn trang nho nhỏ đây, Tô Phàm cũng không thấy nổi bật.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.