Truyện cổ đại là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện xảy ra trong thời kỳ cổ đại, thường là thời kỳ lịch sử xa xưa hoặc thời kỳ trước công nghệ hiện đại. Thể loại này mang đến cho người đọc một cái nhìn về cuộc sống, văn hóa, xã hội và tư duy của một thời đại đã qua. Truyện cổ đại thường mô tả cuộc sống, tình yêu, gia đình, đấu tranh quyền lực và các giá trị truyền thống của thời kỳ cổ đại. Nó tái hiện các phong tục, truyền thống, văn hóa và trạng thái xã hội của một thời đại đã qua, đồng thời thể hiện cả những vấn đề về đạo đức, đấu tranh giai cấp và cuộc sống hàng ngày trong một bối cảnh cổ đại.

Truyện cổ đại có thể có đa dạng dạng truyện như tiểu thuyết, truyện ngắn, truyện tranh, và thậm chí cả kịch. Thể loại này thường chứa đựng yếu tố lãng mạn, phiêu lưu, hành động và cả sự thăng trầm của nhân vật chính trong cuộc sống cổ đại. Truyện cổ đại thu hút độc giả bằng cách mang đến một cái nhìn sâu sắc về một thời đại xa xưa và tạo ra sự tò mò và kỳ vọng về cuộc sống và những giá trị trong xã hội cổ đại. Nó cũng cho phép người đọc hiểu rõ hơn về lịch sử và truyền thống của một vùng đất hoặc quốc gia cụ thể.

Truyện cổ đại có thể mang lại cho người đọc sự lắng đọng, tưởng tượng và cảm nhận sự độc đáo của một thời kỳ đã qua. Nó là một hình thức giải trí phổ biến và là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật, văn hóa và lịch sử. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cổ đại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Xà Vương Tuyển Hậu, Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương hay Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên.

Mùa hè năm Thành Hòa thứ chín, sáng sớm tinh mơ, trong một lâm viên tư nhân ở Phượng Hoàng Đài tại Nam Kinh.
Edit: voi còi Ngày hè nắng hè chói chang, trên cây ve sầu kêu to không biết mỏi mệt. Trong một tòa nhà tại Nghi Hưng thành, một tiểu nha đầu mặc xiêm y xanh biếc xem ra như là mới từ bên ngoài trở về, tới lúc gấp rút vội vàng đi nhanh hướng trong phòng phía tây tòa nhà mà đi.
Tôi là Chí Kiệt, một đứa trẻ mồ côi được sư phụ thu nhận, trong tâm trí tôi, sư phụ là người tốt nhất thế gian này... * Ngày đêm rồi lại ngày trôi qua thật nhanh, đã hơn 8 ngày rồi. Chí Kiệt ngày nào cũng luyện công, bế quan, múa kiếm nhưng sư phụ vẫn như vậy, vẫn chưa quay về.
Trên đỉnh Thanh Phong, một nam tử mặc cẩm bào tố ý lẫm lẫm dáng người cao ngất, mặt như quan ngọc, mắt phượng xinh đẹp, tóc dài phi dương. Dưới chân nhẹ nhàng một bước, hướng phía dưới bay xuống, khinh du mờ ảo, phảng phất tựa chim én.
Giữa trưa. Trên đường vốn nên náo nhiệt nhưng vì quá mức nóng bức mà có vẻ trở nên quạnh quẽ, mọi người đều tụ tập trong khách đ**m, muốn tìm kiếm một chút ít thanh lương. đ**m tiểu nhị vội vàng đưa lên nước trà.
Tiếng chiêng trống cùng tiếng pháo rền vang nhắc nhở người trong kiệu hoa: Hôm nay là ngày nàng xuất giá. Khăn voan đỏ thẫm. Không tự giác lại cầm chiếc khăn trong tay giảo một vòng, Lục Vũ Sinh thật sự sợ hãi. Nguyên nhân?
“ Mau nhìn kìa, đó có phải là tuyết Hồ trong truyền thuyết không?” “ Đúng rồi, mau bắt nó lại, sau đó dâng lên cho phụ hoàng, về sau chắc chắn phụ hoàng sẽ thay đổi cách nhìn với chúng ta!”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Ngũ Hồ Thập Lục Quốc