Truyện cổ đại là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện xảy ra trong thời kỳ cổ đại, thường là thời kỳ lịch sử xa xưa hoặc thời kỳ trước công nghệ hiện đại. Thể loại này mang đến cho người đọc một cái nhìn về cuộc sống, văn hóa, xã hội và tư duy của một thời đại đã qua. Truyện cổ đại thường mô tả cuộc sống, tình yêu, gia đình, đấu tranh quyền lực và các giá trị truyền thống của thời kỳ cổ đại. Nó tái hiện các phong tục, truyền thống, văn hóa và trạng thái xã hội của một thời đại đã qua, đồng thời thể hiện cả những vấn đề về đạo đức, đấu tranh giai cấp và cuộc sống hàng ngày trong một bối cảnh cổ đại.

Truyện cổ đại có thể có đa dạng dạng truyện như tiểu thuyết, truyện ngắn, truyện tranh, và thậm chí cả kịch. Thể loại này thường chứa đựng yếu tố lãng mạn, phiêu lưu, hành động và cả sự thăng trầm của nhân vật chính trong cuộc sống cổ đại. Truyện cổ đại thu hút độc giả bằng cách mang đến một cái nhìn sâu sắc về một thời đại xa xưa và tạo ra sự tò mò và kỳ vọng về cuộc sống và những giá trị trong xã hội cổ đại. Nó cũng cho phép người đọc hiểu rõ hơn về lịch sử và truyền thống của một vùng đất hoặc quốc gia cụ thể.

Truyện cổ đại có thể mang lại cho người đọc sự lắng đọng, tưởng tượng và cảm nhận sự độc đáo của một thời kỳ đã qua. Nó là một hình thức giải trí phổ biến và là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật, văn hóa và lịch sử. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cổ đại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Xà Vương Tuyển Hậu, Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương hay Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên.

(câu chuyện còn bé của nữ chính.) Dược Vương Cốc. Ta họ Lâu, tên Hướng Vãn, ngày đó sư phụ nhặt được ta khi còn là trẻ sơ sinh. Lúc nào sư phụ cũng luôn gọi ta là oa nhi, cho đến sau khi hai tuổi, người trong cốc mới nhắc nhở, lúc này sư phụ mới đặt cho ta cái tên chính thức.
Y Nhân lờ đờ ngước mắt lên, vừa lấy tay áo chùi vụn bánh dính bên mép vừa lơ đễnh hỏi: “Tỷ nói ai vậy?” “Hạ Lan Tuyết, đệ đệ của đương kim thánh thượng, Tiêu Dao vương được người đời ca tụng đó.” Y Lâm lắc lắc vai muội muội, hớn hở nói: “Người đẹp trai nhất Thiên triều đó.”
“ Liễu Biên Tu, chúc mừng, chúc mừng, có thể được hoàng thượng tự mình chỉ hôn, tiểu nữ nhi nhà ngài thật là tam sinh hữu hạnh”.
Tô Thất Thất xuôi theo con đường đá xanh thật dài đi tới, cuối con đường đá, quẹo hướng bên trái, không bao xa thì có một cửa hàng bán rượu trong nhà ủ lâu năm, người khác đều kêu bà chủ kia là Trân đại nương
Bên tai vang lên tiếng súng. “Tiểu Túc!” “Phó đội trưởng!” “Phó đội trưởng, anh… anh không sao chứ.” Thanh âm người nọ dường như sắp khóc.
Lạnh quá! Đau quá! Ngươi đang làm cái gì? Tại sao trong cơ thể ta có một thanh sắt đang khuấy vậy? Đau quá! Đau quá! Ai tới cứu ta! Mẹ? Ba? Ca ca? Mọi người đang ở đâu mau tới cứu Nguyệt Nguyệt, Nguyệt Nguyệt đau qua, đau quá!
Trong rừng trúc sát khí thật mạnh,  trên mặt đất, ở trung tâm trận chiến của bốn người là một tầng lớp thật dày lá trúc cuồn cuộn nổi lên, là cây cùng cát bụi phủ mù mịt đầy trời.
Gió thổi lạnh buốt thê lương làm con người ta sợ hãi. Kinh thành đã gần vào đông giá buốt, lá rơi bay bay, cỏ cây xơ xác tiêu điều. Đêm đen, hẳn là gia
Thiên triều Chiêu Hòa năm thứ tám, tháng ba, vừa hết tiết xuân phân, ánh nắng ấm áp rọi khắp nơi, cỏ hoa thơm ngát vương hương sắc lên tà váy, theo ta đến miếu Nguyệt lão. Ta quỳ xuống đệm hương bồ, nhận nén nhang Hạnh nhi đưa cho, thành kính cầu khấn Nguyệt lão.