Truyện cổ đại là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện xảy ra trong thời kỳ cổ đại, thường là thời kỳ lịch sử xa xưa hoặc thời kỳ trước công nghệ hiện đại. Thể loại này mang đến cho người đọc một cái nhìn về cuộc sống, văn hóa, xã hội và tư duy của một thời đại đã qua. Truyện cổ đại thường mô tả cuộc sống, tình yêu, gia đình, đấu tranh quyền lực và các giá trị truyền thống của thời kỳ cổ đại. Nó tái hiện các phong tục, truyền thống, văn hóa và trạng thái xã hội của một thời đại đã qua, đồng thời thể hiện cả những vấn đề về đạo đức, đấu tranh giai cấp và cuộc sống hàng ngày trong một bối cảnh cổ đại.

Truyện cổ đại có thể có đa dạng dạng truyện như tiểu thuyết, truyện ngắn, truyện tranh, và thậm chí cả kịch. Thể loại này thường chứa đựng yếu tố lãng mạn, phiêu lưu, hành động và cả sự thăng trầm của nhân vật chính trong cuộc sống cổ đại. Truyện cổ đại thu hút độc giả bằng cách mang đến một cái nhìn sâu sắc về một thời đại xa xưa và tạo ra sự tò mò và kỳ vọng về cuộc sống và những giá trị trong xã hội cổ đại. Nó cũng cho phép người đọc hiểu rõ hơn về lịch sử và truyền thống của một vùng đất hoặc quốc gia cụ thể.

Truyện cổ đại có thể mang lại cho người đọc sự lắng đọng, tưởng tượng và cảm nhận sự độc đáo của một thời kỳ đã qua. Nó là một hình thức giải trí phổ biến và là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật, văn hóa và lịch sử. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cổ đại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Xà Vương Tuyển Hậu, Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương hay Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên.

Năm Đại Ngụy, Khánh Nguyên thứ 63, vào mùa xuân tháng ba, mưa phùn nhẹ bay, sắc xanh tươi mới của kinh thành chìm trong màn sương khói mịt mù, mưa tí tách tưới lên khắp đất trời.

1.

 

Mặt trời đã lên ba sào, ta mới lười biếng bò dậy khỏi giường.

 

Đêm qua, Lục Nghiên Chi bám lấy ta suốt cả đêm, giờ đây eo lưng ta vẫn còn đau nhức.

 

 Ơ, Lục Nghiên Chi đâu?

 

 Hắn đang nằm ngủ ngay bên cạnh ta.

 

Trên yến tiệc trong cung.

Ta say khướt ôm chầm lấy tướng quân bặm môi hôn một phát.

Mọi người đều điếng hồn!

“Tổ tông à, hôn nhầm rồi, đó là Diêm Vương sống đấy!”

Vốn tưởng ta sẽ bị x/ử t/ử trước mặt quần thần thiên hạ, nào ngờ tên tướng quân lại kéo ta vào lòng.

Làm thế nào để viết một câu chuyện với phần mở đầu “Ta nhặt được một đứa trẻ loài người dưới chân núi?”

Kỷ Chiêu sắp gả ta đi, vì hắn ta ghét bỏ sự dơ bẩn của ta.

Ta quỳ gối trước cung điện ba ngày, ta dập đầu liên tục vào viên gạch lạnh lẽo. Dòng m.á.u nóng chảy ra hòa quyện với nước mưa chảy vào mắt ta, lại trào ra thành nước mắt.

Dù ta không ngừng gọi hắn ta: "Hoàng huynh..."

Ta quỳ suốt ba ngày ba đêm, khẩn cầu phụ hoàng tra rõ vụ án Phò mã bị sát hại.

Đến ngày thứ ba, ta đợi được một câu từ miệng thái giám thân cận bên cạnh phụ hoàng - Hỉ công công.

Vô Danh Sơn thường có tuyết rơi.

Tuyết đêm trơn trượt, ta vác bó củi xuống núi, chẳng ngờ lại giẫm phải một thứ mềm oặt.

Giật b.ắ.n người, ta vội cúi xuống nhìn kỹ. À, thì ra là tướng công của ta.

Thần vương ngẩng dầu, bạch phát xõa dài trong làn gió thổi tựa vầng trăng bạc, đôi con ngươi phản chiếu ánh dương quang rực rỡ.

Bầu trời trải một thảm xanh xa vạn dặm, tuyết rơi mãi chẳng thấy điểm ngừng.