Truyện cổ đại là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện xảy ra trong thời kỳ cổ đại, thường là thời kỳ lịch sử xa xưa hoặc thời kỳ trước công nghệ hiện đại. Thể loại này mang đến cho người đọc một cái nhìn về cuộc sống, văn hóa, xã hội và tư duy của một thời đại đã qua. Truyện cổ đại thường mô tả cuộc sống, tình yêu, gia đình, đấu tranh quyền lực và các giá trị truyền thống của thời kỳ cổ đại. Nó tái hiện các phong tục, truyền thống, văn hóa và trạng thái xã hội của một thời đại đã qua, đồng thời thể hiện cả những vấn đề về đạo đức, đấu tranh giai cấp và cuộc sống hàng ngày trong một bối cảnh cổ đại.

Truyện cổ đại có thể có đa dạng dạng truyện như tiểu thuyết, truyện ngắn, truyện tranh, và thậm chí cả kịch. Thể loại này thường chứa đựng yếu tố lãng mạn, phiêu lưu, hành động và cả sự thăng trầm của nhân vật chính trong cuộc sống cổ đại. Truyện cổ đại thu hút độc giả bằng cách mang đến một cái nhìn sâu sắc về một thời đại xa xưa và tạo ra sự tò mò và kỳ vọng về cuộc sống và những giá trị trong xã hội cổ đại. Nó cũng cho phép người đọc hiểu rõ hơn về lịch sử và truyền thống của một vùng đất hoặc quốc gia cụ thể.

Truyện cổ đại có thể mang lại cho người đọc sự lắng đọng, tưởng tượng và cảm nhận sự độc đáo của một thời kỳ đã qua. Nó là một hình thức giải trí phổ biến và là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật, văn hóa và lịch sử. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cổ đại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Xà Vương Tuyển Hậu, Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương hay Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên.

Tây Sở, năm thứ nhất niên hiệu Long An, ngày 20 tháng 3, hoa ở Vĩnh Đức cung nở rộ, một cây dựa gần một cây, xanh tươi rậm rạp, thỉnh thoảng lộ ra một vài đóa hồng như hai má thiếu nữ.
"Ha ha... ha... ha... cười chết ta mất! Ha ha... bình luận cái kiểu gì thế này? Cười chết ta mất, ta mà chết thì cũng không ai lấp hố cho các ngươi đâu, muaha ha ha..." Tiếng cười như con điên mới xổng chuồng vang lên vang vọng cả nhà.
“Cách cửa tây Cô Thành chừng mấy dặm có một ngọn núi tên là Bích Sơn, trên đỉnh núi có một căn nhà trúc nhỏ, có vị kiếm khách chừng bốn năm chục tuổi, cứ nửa tháng vị kiếm khách xuống núi một lần rồi lại về căn nhà đó, dân trong vùng quen gọi là Cô Ảnh kiếm khách.
Bốp bốp!" "Van ông, van ông đừng đánh!" "Tao nuôi mày làm cái gì? Một tháng đưa tao chỉ nhiêu đây tiền, đủ tao uống mấy chai rượu đây? Hả? Con nhỏ kia đâu?"
Editor: Heo Con Cuối tháng tám, nắng gắt chiếu xuống đầu, giữa trưa ở kinh đô tiết trời vẫn nóng rực, nhưng sớm tối thường có chút lạnh, cánh tay lộ ra bị gió thổi, có thể k*ch th*ch một trận nổi da gà.
Hắn phải tự mình công nhận, hắn là nam nhân tốt nhất trên đời, mỗi ngày đều chăm chỉ đi bộ từ nhà đến tiệm cafe gần nhất để làm thêm, chưa từng yêu ai, chưa từng được ai yêu, chưa từng khiến ai đau khổ.
Trên thiên đình lúc này đang phát ra 1 tiếng khóc dữ dội. Vâng đó chính là nàng tiên của chúng ta. Nàng vừa chào đời đã mang dòng máu tiên. " Woa, tiên tử này thật xinh xắn!!" " Đúng vậy đó, này Bích Lan tiên tử thật khổ cho em rồi"
Thời tiết vừa mới ấm lại một chút, ánh nắng đầu xuân mang theo vài phần ngượng ngùng, chiếu lên mấy cành chồi non xanh biếc.
Editor: Melodysoyani. Bầu trời cực kỳ âm u, hạt mưa "Đồm độp, đồm độp" đập vào trong nhà, vô tình dừng lại trên người Giang Cảnh Nghiên, cảm giác mát lạnh thấu xương làm cho người ta run run.