Truyện cổ đại là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện xảy ra trong thời kỳ cổ đại, thường là thời kỳ lịch sử xa xưa hoặc thời kỳ trước công nghệ hiện đại. Thể loại này mang đến cho người đọc một cái nhìn về cuộc sống, văn hóa, xã hội và tư duy của một thời đại đã qua. Truyện cổ đại thường mô tả cuộc sống, tình yêu, gia đình, đấu tranh quyền lực và các giá trị truyền thống của thời kỳ cổ đại. Nó tái hiện các phong tục, truyền thống, văn hóa và trạng thái xã hội của một thời đại đã qua, đồng thời thể hiện cả những vấn đề về đạo đức, đấu tranh giai cấp và cuộc sống hàng ngày trong một bối cảnh cổ đại.

Truyện cổ đại có thể có đa dạng dạng truyện như tiểu thuyết, truyện ngắn, truyện tranh, và thậm chí cả kịch. Thể loại này thường chứa đựng yếu tố lãng mạn, phiêu lưu, hành động và cả sự thăng trầm của nhân vật chính trong cuộc sống cổ đại. Truyện cổ đại thu hút độc giả bằng cách mang đến một cái nhìn sâu sắc về một thời đại xa xưa và tạo ra sự tò mò và kỳ vọng về cuộc sống và những giá trị trong xã hội cổ đại. Nó cũng cho phép người đọc hiểu rõ hơn về lịch sử và truyền thống của một vùng đất hoặc quốc gia cụ thể.

Truyện cổ đại có thể mang lại cho người đọc sự lắng đọng, tưởng tượng và cảm nhận sự độc đáo của một thời kỳ đã qua. Nó là một hình thức giải trí phổ biến và là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật, văn hóa và lịch sử. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cổ đại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Xà Vương Tuyển Hậu, Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương hay Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên.

Phiêu Miểu – Cầm đèn Tác giả: Bạch Cơ Quán Dịch: Quá khứ chậm rãi Quyển 1: Hương Phản Hồn Chương 1: Trường An
Phù Vân Thành là một tửu lâu nổi tiếng, khách tới nơi đây nườm nượp như mây, bên trong lúc nào cũng tấp nập rộn ràng, vô cùng náo nhiệt. Đệ tử của các môn phái lớn nhỏ và tán tu chiếm một góc, tụ ở bên nhau thì thầm, tất cả đều nói về cùng một chuyện.
Từ Đông cung đến điện Chiêu Hoa buộc phải đi qua một hoa viên nhỏ. Lúc này, Tiêu Hề Hề đang ngồi xổm trong bụi hoa. Nàng rụt cổ, nhìn ra ngoài qua những kẽ hở của bụi hoa, như thể đang đợi ai đó.
01 Trấn Bắc Hầu phu nhân mắc bệnh nặng, các danh y trong kinh thành đều bó tay. Diệp Dung phi khóc lóc cầu xin Hoàng đế dán hoàng bảng, chiêu mộ thánh y cứu mạng mẫu thân của nàng. Ta gỡ hoàng bảng trên phố và bị đưa đến Hầu phủ.
Đêm khuya tĩnh lặng, toàn bộ tòa nhà chỉ còn một phòng mở đèn, nữ tử mang mắt kính gọng vàng ngưng trọng nhìn kế hoạch trên máy tính, nhíu nhíu mày, ngón tay mảnh khảnh như ngọc cầm ly cà phê bên cạnh uống một ngụm, sau đó gõ bàn phím vài lần.
Lãng nhật tình không, gió thu hiên ngang. Thổi nhiệt khí vào vận mệnh u ám, chớp mắt một biến đổi lớn đã lặng yên phát sinh. Thiếu niên mặc một thân hắc y gầy yếu chớp chớp mắt, hai tay nhỏ nắm chặt chạc cây, hai chân kẹp thân cây, vẫn không nhúc nhích.
[P1] Tôi là vợ được cưới hỏi đàng hoàng theo tam thư bát lễ của Lộc Văn Sinh. Nhưng hắn là một người đọc sách chịu ảnh hưởng của tư tưởng mới. Gh/ét nhất là kiểu phụ nữ phong kiến như tôi.
1 Khi ta được đưa đến Quan Thư Cung, trên mặt đất đã quỳ đầy thái y. Ta vừa bước qua ngưỡng cửa, một chén trà đã đập xuống chân ta. [Lũ vô dụng! [Chỉ là bệnh đau đầu thôi mà cả Thái Y Viện không ai chữa được, giữ các ngươi làm gì!]
“A mẫu, tỉnh tỉnh, a mẫu, hu hu… Đừng không để ý đến con, con về sau nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời a mẫu nói, hức hức…”