Mùa hè nóng nực, sân bóng rổ ồn ào náo nhiệt.

Tiếng cổ vũ hô hào sôi động không thua gì âm thanh ầm ĩ chói tai của máy khoan điện ngoài cửa sổ.

“Mong người bình yên”* là một chương trình thực tế dành cho gia đình, giúp đỡ khách mời tìm người thân, hàn gắn mối quan hệ.

*但愿人长久: Mong người bình yên: Hy vọng người mình đang nhớ nhung sẽ luôn yên bình, mặc kệ là cách xa nghìn trùng vẫn có thể cùng nhau nhìn về một nơi tốt đẹp.

Thành phố Thanh Phù nhiều núi, sau một trận mưa rào mùa hè, trong không khí hơi đất bốc lên chưa kịp tan đi, khiến không khí xung quanh ngột ngạt không thể chịu nổi.

Mùa mưa ở thành phố Hạ Khê đến muộn.

 

Trong mấy ngày đó, cơn mưa rả rích sẽ liên miên không ngớt như kỳ kinh nguyệt, rơi xuống tí ta tí tách, lúc tạnh lúc mưa. Hương cỏ xanh cùng với rêu phong thoang thoảng trong gió, không chỉ mùi mà còn ẩm ướt và lạnh lẽo, tanh nồng.

 

Đêm cuồng nhiệt của học sinh lớp 12, trong phòng bao KTV, hồn của Bạch Hà dường như vẫn chưa thoát khỏi kỳ thi đại học căng thẳng vừa qua, phản ứng chậm hơn nửa nhịp. Có bạn học đến mời rượu, cô mới chậm rãi nâng ly, nói: "Chúc cậu thi đỗ đạt thành công, tiền đồ rộng mở."

“Trái tim em tuy nhân hậu, nhưng không bao giờ thay đổi.

Tâm hồn em dù yếu mềm, nhưng không bao giờ thỏa hiệp.”

— Trích “Bài thơ gửi Augusta” – Lord Byron

———–

Trong bóng đêm, Tịch Bạch ngửi thấy mùi nước Ja-ven.

Cô mở mắt ra, thứ đầu tiên đập vào mắt, là vách tường bằng gạch men sứ lạnh như băng ở bệnh viện.

Đột nhiên, cánh tay trái truyền đến cơn đau nhỏ.