Truyện ngôn tình là một thể loại văn học tập trung vào tình yêu và mối quan hệ tình cảm giữa các nhân vật. Thường được viết theo phong cách lãng mạn, truyện ngôn tình thu hút độc giả bằng những câu chuyện tình cảm đầy cảm động và tình huống gây cấn. Truyện ngôn tình có thể khám phá nhiều loại tình yêu, từ tình yêu đầu đời, tình yêu trẻ thơ, cho đến tình yêu trưởng thành. Thường xoay quanh những nhân vật chính mạnh mẽ, đa chiều, có tính cách đặc trưng và đối mặt với những thử thách và khó khăn trong cuộc sống và tình yêu.

Các tác phẩm ngôn tình thường có cốt truyện tinh tế và phức tạp, với sự phát triển nhân vật rõ ràng và diễn biến câu chuyện hấp dẫn. Những yếu tố như lãng mạn, đau khổ, hy vọng, sự đồng cảm và lòng trung thành thường được khắc họa một cách tinh tế và sâu sắc. Truyện ngôn tình thường được viết với ngôn ngữ dễ hiểu, mượt mà và hình ảnh tươi sáng. Nó mang đến trải nghiệm đọc thú vị và cảm xúc sâu sắc cho độc giả, giúp họ cảm nhận và tương tác với những tình huống và cảm xúc của nhân vật.

Truyện ngôn tình là một thể loại văn học phổ biến trên toàn thế giới, với nhiều tác giả và tác phẩm nổi tiếng. Nó là sự lựa chọn yêu thích của rất nhiều độc giả, đặc biệt là những người quan tâm đến tình yêu và tình cảm trong cuộc sống. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại ngôn tình đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cùng Ta Qua Từng Thế Giới, Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình, Cưới Trước Yêu Sau - Mộng Tiêu Nhị hay Khó Dỗ Dành.

  —— Ba tháng trước   【Ba đã nói với chú Hoàng rồi, lúc phỏng vấn không cần căng thẳng, cứ giữ cho đầu óc tỉnh táo là được, con nhất định sẽ làm được.】 【Con biết rồi, ba.】
Vẫn còn đầu xuân, mùa xuân ở phương Bắc đến muộn nên hàng liễu trên bờ đê chỉ mới hé ra những mầm non xanh biếc, nhỏ nhắn đáng yêu, khiến du khách nhìn vào cũng không nhịn được cười một tiếng, dù sao mùa xuân vẫn luôn mang đến cảm giác dễ chịu và ấm áp.
"Phóng viên đang bao vây bên ngoài rồi, giờ cô có giả chết không ra cũng vô ích thôi!"  Một giọng nam hơi chói tai nổ vang bên tai. "Nghe tôi này, lát nữa đối mặt với ống kính thì thành khẩn xin lỗi đi, trước hết cứ ổn định tình hình đã!" 
Năm 1984, mùa xuân. Ngoại ô Bắc Kinh, trấn Hương Hà. Một chiếc xe van cũ nát dừng lại trước cửa nhà nghỉ Hữu Bằng, người đàn ông đầu trọc đeo dây chuyền vàng to bước xuống từ ghế lái, mở cửa sau, lôi cô gái bên trong ra.
Bắc Thành, cuối tháng 9, trường cấp ba Thịnh Dương. Cuối hạ, tiếng ve vẫn còn râm ran, theo gió thổi vào lớp học. Các học sinh lớp 10/1 đang lơ mơ ngủ bỗng giật mình vì tiếng ve ngân dài, rồi lại bị đánh thức bởi những tiếng ồn ào hỗn loạn.
Mùa thu năm Bảo Nguyên thứ tám, trong con hẻm nhỏ cạnh cổng sau Quốc Tử Giám. Trống canh năm vừa dứt, trời còn chưa sáng hẳn, trong hẻm đã vang lên tiếng học sinh nhà ai đó đọc sách lớn tiếng: “Than ôi! Nguy thay cao thay! Đường Thục khó đi, còn khó hơn lên trời xanh!”
Bắc Thành. Đang giữa mùa đông giá rét, gió tuyết càn quét khắp con phố Vị Thủy. Nam Tê Nguyệt kéo chặt áo khoác và khăn choàng, chỉ để lộ hai ngón tay đang lạch cạch gõ phím trả lời tin nhắn thúc giục như đòi mạng của người đại diện.
Tháng Ba, Xuân về trong tiết trời se lạnh. Lúc 11 giờ hơn sáng thứ 7, Hạ Trăn diện bộ váy liền thân dệt kim dài đến đầu gối và choàng chiếc áo khoác lông cừu chuẩn bị ra ngoài.