CHƯƠNG 1: ĐẦU MỐI
Edit: Thiên Địa hội
____
Chu Gia Ngư tỉnh dậy giữa bóng đêm. Cậu mở mắt, xung quanh tối đến độ giơ tay lên cũng không thấy ngón. Cậu khẽ cựa quậy, phát hiện tay chân mình đều bị trói chặt, không nhúc nhích nổi.
Chu Gia Ngư nằm úp mặt dưới đất, mũi ngửi thấy mùi máu tanh thoang thoảng.
Tây Tử Tự, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không
“Ta yêu ngài.” Thanh kiếm trong tay người đàn ông đẫm máu tươi.
Ánh mắt y si mê nhìn người đã chết trước mặt, rồi từ từ quỳ xuống, cúi đầu, hôn lên đôi môi đã nhiễm đầy máu tươi.
Văn Trình không nghĩ tới tính mạng của mình sẽ chấm dứt như vậy.
Cậu nhìn con dao cắm trước ngực, không thể tin được mà đưa ánh mắt hướng về phía nam nhân không đổi sắc trước mặt.
Khi Lục Chính Phi bước vào trong phòng ngủ, Trần Thiên Khanh đã ngủ rồi.
Cơ thể cậu không được yên ổn nên co lại như con tôm bị luộc chín, mái tóc dài rủ xuống che khuất đi khuôn mặt tái nhợt, cả người đơn bạc tựa một tờ giấy.
Đông đến.
Từng bông tuyết rơi lả tả phủ xuống mặt đất. Trung tâm cánh đồng bạt ngàn hoang vu, có một bãi đá hình thù lởm chởm toát ra ánh sáng màu xanh lam lúc ẩn lúc hiện. Trông thật giống như u linh quỷ mị, làm tâm người khác phát lạnh.
“Dưới bầu trời này chỉ có thể chứa được hai người: ta và ngươi. Nhưng nếu muốn độc tôn, thì phải thiếu đi một người.”
“Mời.”
“Ngươi vẫn luôn ít lời như cũ.”
“…”
“Ít lời… sẽ khiến ta tò mò khi ngươi khóc lóc cầu xin tha thứ sẽ trở nên phong tình đến cỡ nào.”
Edit: Koliz
Beta: Koliz [2016.11.13]
Cái tên Quý Trần Ai vẫn luôn khiến người khác cảm thấy kỳ quái.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Doãn Uyển Du (UDu)
—-
Chương 1: Hàng xóm mới