Thành phố Yên Xuyên có một truyện xưa tích cũ, truyền rằng xưa kia thành phố này từng bị một vị tướng quân chiếm lĩnh, vị tướng quân này cả đời chiến tích hiển hách lại chưa lập gia đình, sau khi chiếm được thành phố, chàng đặt tên thành phố này theo tên người con gái mà mình
phần 1 Bùi Sơ Ảnh ra khỏi WC, bỗng cảm thấy bầu không khí ở bàn ăn có chút kì lạ, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người cô với những biểu cảm khác khác nhau.
Cứ như thế, cô cho rằng mình đã thật sự quên.
Lê Khê ngồi trước máy tính lần lượt đọc các email độc giả gửi đến, sau đó lựa ra mấy câu chuyện có đề tài hay rồi tiến hành chỉnh sửa biên tập. Đây là công việc thường nhật của cô, không ngừng đọc câu chuyện của người khác, không ngừng
Từ Độ Dao bị viêm ruột thừa cấp tính nên phải nằm viện mấy ngày, thân thể hiện giờ cũng đã ổn định rất nhiều, thế nhưng anh trai lại kiên quyết bắt cô phải ở thêm vài ngày mới được ra viện. Cô không có cách nào, đành phải tiếp tục ở chỗ này tỏ vẻ tức giận, Lộ Thừa Hữu cũng chẳng quan tâm đến cô.
Mưa táp vào cửa sổ tạo nên những âm thanh tí tách vui tai, như tiếng tằm ăn lá dâu trong kí ức của Lộ Chi Phán khi cô còn ở với bà ngoại.
Trong căn phòng xa hoa, tấm rèm cửa vừa dày vừa nặng khẽ đung đưa hai bên khung cửa sổ sát sàn sạt. Hoàng hôn đã tắt, căn phòng chỉ còn lại sự tăm tối ảm đạm và một khoảng tĩnh mịch, loáng thoáng nghe tiếng gió nhẹ
Lúc biết được tin Lạc Tử Thịnh đã trở về từ Mỹ, Thẩm Thiển Y đang dùng chuột vẽ một vài bức tranh. Nghe được Thẩm Thiển Vũ nói: “Em còn nhớ anh Tử Thịnh ngày trước nói em cười rộ lên giống như đóa hoa hướng dương không, cậu ta trở về từ Mỹ rồi đấy.
“Thật là nhàm chán mà!” Ngô Minh Trạc khoác vai Giang Thanh Dịch, nhưng tầm mắt lại đặt vào tờ báo Giang Thanh Dịch đang cầm trên tay, “Lúc nào cũng là chuyện này?”