Dương Cẩm Ngưng vừa ngáp vừa lấy bài, liếc mắt nhìn mấy vị phu nhân ba phía, ai cũng tinh thần phơi phới, thời gian chơi mạt chược càng dài, bọn họ lại càng hào hứng. Nếu như không cẩn thận, nhưng còn vận son, thì vẫn có thể biểu diễn trò hay trên bàn mạt chượt.
Yên Xuyên là một thành phố với đầy những sự tích. Người ta đồn rằng nơi đây từng bị một vị tướng chiếm lĩnh, ông ta cả đời lập được vô vàn chiến tích nhưng lại chưa lập gia đình.
Nghê Vân Huyên bị người đại diện Lương Bích kéo vào Dạ Mĩ, lúc cô đến, bên trong hình như đang vui vẻ nói cười. Lương Bích nhanh chóng kéo tay Nghê Vân Huyên, sợ cô bỏ chạy. Nghê Vân Huyên vùng vẫy vài lần, cuối cùng đành thỏa hiệp.
Thời gian chạng vạng, chính là lúc Phượng Vũ Thiên bắt đầu náo nhiệt, ba chữ “Phượng Vũ Thiên” nhấp nháy dưới ánh hoàng hôn, có cô gái thướt tha yêu kiều trên bảng quảng cáo bên cạnh, đèn màu lấp lóe khiến cô hiện ra vẻ đẹp vừa thần bí lại mộng ảo.
Hoàng hôn, ánh nắng chiếu qua kẽ lá phủ lên những hạt cát lấp lánh, rơi trên cây dây leo phía ngoài ngôi nhà. Một mảng dây leo dài xanh biếc đung đưa trong ánh sáng trong suốt.
(Thịt) Mưa bắt đầu rơi từ chiều, tới hết sức bất ngờ, rào rào rơi xuống. Tin tức dự báo thời tiết đã sớm nói tới trận mưa lớn này, vẫn làm cho người ta luống cuống. Mưa rào rào hơi xuống, đầu đướng mọi người đang đi chậm rãi lại bắt đầu chạy nhanh, cầm túi trên tay, dùng sức chạy.
Thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, trong sân lá sớm đã ngả sang màu đỏ. lá đỏ dưới ánh trăng phát ra những quầng sáng kì lạ, giống như trước khi ma quỷ xuất hiện thường có yêu khí. Ánh trăng qua kẽ lá chiếu xuống ban công tạo thành những đốm sáng màu vàng.
Đêm lạnh như nước, tối đen như mực, tiếng chuông từ chiếc đồng hồ gỗ thô cổ xưa vang lên mười hai tiếng, sau hồi cuối cùng, âm cuối vang lên thật lâu không dứt, thậm chí trong căn phòng bé nhỏ này cũng có thể nghe thấy tiếng vọng lại. Trong bóng đêm, đôi mắt nhìn chằm chằm trần nhà.