Truyện hài hước là một thể loại văn học được thiết kế để mang lại tiếng cười và giải trí cho người đọc. Thường xoay quanh những câu chuyện, tình huống và nhân vật mang tính chất hài hước, có thể gây cười và tạo ra những tình huống trớ trêu, lố bịch. Truyện hài hước thường sử dụng các phương pháp như biến cố bất ngờ, hài kịch, đảo ngược tình huống, sự hiểu lầm, sự ngốc nghếch hay sự trớ trêu trong việc tạo ra những tình huống gây cười. Những nhân vật trong truyện thường có tính cách đặc biệt, hài hước và gây tò mò cho người đọc.

Truyện hài hước mang đến cho người đọc niềm vui, cảm giác thư giãn và nụ cười. Nó có thể làm giảm căng thẳng, lo lắng và tạo ra một không gian vui vẻ, lạc quan. Các câu chuyện hài hước thường là một hình thức giải trí phổ biến và được đón nhận rộng rãi trong văn học và nghệ thuật. Thể loại truyện hài hước có thể có đa dạng dạng truyện như truyện ngắn, tiểu thuyết, truyện tranh, và cả kịch. Nó có thể chứa đựng những thông điệp sâu sắc về cuộc sống, con người và xã hội thông qua cách viết hài hước và cách diễn đạt độc đáo.

Truyện hài hước có khả năng kết nối và gợi cảm xúc tích cực cho người đọc, tạo nên một môi trường vui vẻ và thú vị. Với khả năng mang đến tiếng cười và sự vui nhộn, truyện hài hước là lựa chọn phổ biến để giải trí và tạo niềm vui cho người đọc. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại hài hước đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh, Cặp Đôi Xấu Tính, Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi hay Kế Sách Theo Đuổi Phu Quân Sau Khi Sống Lại.

Nghiêm chỉnh mà nói, thì Tiểu Hoa đích xác là một kẻ b**n th**. Hứng thú của hắn là thu thập ốc sên thành một đống rồi đạp nát, hoặc là trứng ốc bươu trong ruộng lúa đập nát hết, nhìn đống nát bầy nhầy tính mạng, trong lòng hắn liền có một loại kh*** c*m không hiểu dâng lên.
CHƯƠNG 1 Hứa Đại Chí luôn cho rằng mình sau này chắc chắn sẽ trở thành một đại nhân vật. Hầu hêt mọi người trong đầu có loại suy nghĩ ngốc nghếch này đều sẽ có nguyên do. Nguyên do của Hứa Đại Chí là dễ gây chú ý.
Trong trò chơi, việc đặt tên là một nghệ thuật. Một cái tên tốt, đủ để ảnh hưởng toàn bộ kiếp sống của bạn. Tỷ như, một người tên là “Lão nương mẹ nó yêu PK” cùng một người tên là “Tiểu quai quai [1]“, cùng lúc gặp một mỹ nam tử đang tìm lão bà.
CHƯƠNG 1   Tôn quả phụ vừa nhìn mặt thì biết là một quả phụ. “Thành thân ba năm thì trượng phu (*trượng phu: chồng) chết, quả phụ thủ tiết một tay nuôi lớn hai đứa con song sinh.” đây là Tôn quả phụ tự nhận xét bản thân.
Tháng bảy, nắng gắt như đổ lửa, trên sân thể dục trường cao đẳng các nam sinh đang vong ngã* rơi đầy mồ hôi. (* hy sinh quên mình) Nhìn bóng! Bắt lấy !….
Ngày đó, Trầm Dịch về nước, Sở Mặc không có ra sân bay đón hắn. Lại không nghĩ rằng ba năm sau gặp nhau, cư nhiên là phương thức như này đây. Sở Mặc trang điểm đậm, trên người mặc hồng bào nhìn thấy chủ tịch muội tử mang về một tên cứu tràng* , sắc mặt liền thay đổi.
“Quẻ không dám tính hết vì sợ Thiên đạo vô thường. Tình không dám dày vào vì sợ chỉ là mơ… Cái gọi là: Đạo là Đạo, không phải Đạo. Danh là Danh, không phải Danh… Thiên địa bắt nguồn từ vô danh. Mẫu của vạn vật, lại là hữu danh…
Khi một người làm việc quá ba tháng, anh ta sẽ nhận thấy rất rõ ràng, ông chủ của mình là một tên ngốc, bị thần kinh cùng với đủ loại từ ngữ khó nghe tập hợp lại thành một thể phức hợp không thể gọi tên.