Truyện mạt thế là một thể loại văn học tập trung vào câu chuyện xảy ra trong một thời kỳ sau sự suy thoái hoặc tận thế của thế giới. Thường xoay quanh viễn cảnh tương lai khi loài người phải đối mặt với những thảm họa, đại dịch hoặc tình hình đáng sợ, và cố gắng sinh tồn và tái tạo cuộc sống. Truyện mạt thế thường mô tả những tình huống đầy căng thẳng và đấu tranh cho sự sống sót trong một thế giới suy thoái. Nhân vật chính thường phải đối mặt với những mối đe dọa từ các sinh vật quái đản, nguồn lực khan hiếm, đấu tranh quyền lực và sự đối đầu với nhóm người sinh tồn khác. Nó cũng thường khám phá các khía cạnh tâm lý và đạo đức của con người trong hoàn cảnh khó khăn như vậy.

Truyện mạt thế có thể mang nhiều yếu tố như hành động, phiêu lưu, kịch tính và thậm chí cả yếu tố kỳ ảo hoặc viễn tưởng. Nó thường tạo ra một không gian đen tối, khắc nghiệt và đầy thử thách, tuy nhiên cũng có thể mang đến những thông điệp về lòng can đảm, tình yêu, đoàn kết và hy vọng trong bối cảnh tuyệt vọng.

Truyện mạt thế thu hút độc giả bằng việc khám phá một thế giới hoàn toàn khác, nơi cuộc sống hàng ngày trở nên mạo hiểm và đầy nguy hiểm. Nó kích thích trí tưởng tượng và tạo ra cảm giác hồi hộp, căng thẳng và tò mò trong người đọc. Các tình huống đặc biệt và đôi khi kịch tính trong truyện mạt thế cũng tạo nên sự kết nối và sự đồng cảm của người đọc với nhân vật chính trong cuộc chiến sinh tồn.

Những truyện cực kỳ hot trong thể loại mạt thế đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Hệ Thống Dưỡng Thành Nữ Chủ, Cùng Ta Qua Từng Thế Giới, Mạt Thế Trùng Sinh Chi Nữ Vương Trở Về hay Trở Thành Nô Lệ Tình Dục Của Anh.

Tít! Tít! Tít!…’ Này là… là đâu? “Cảnh báo! Cảnh báo! Bệnh thể 3601 phát sinh dị trạng!” Mệt mỏi quá… mình không phải đã chết rồi sao? Nơi này…. là đâu… “Cảnh báo! Cảnh báo! ! ! nhịp tim của bệnh thể 3601 đã đình chỉ! Nhiệt độ cơ thể giảm xuống!”
Nguyễn Ý Tri trầm mặc nhìn cánh tay sặc sỡ vết máu của mình, đại não một mảnh hỗn độn, hơn nửa ngày mới hòa hoãn một ít, hắn muốn động ngón tay mới phát hiện ngón tay có chút không nghe sai sử.
Trong khoảnh khắc nháy mắt, Tống Hi không biết mình nên đi nơi nào. Hắn là dược nhân của cha nuôi, nhưng mà cha nuôi đã chết rồi.
[Lịch Trái Đất năm 345 – Phòng chờ tàu C3 khu D] “Triệu Hành thật sự bị đuổi ra ngoài à?” “Tôi đã bảo rồi mà các cậu không tin, cứ nằng nặc đòi tới coi…” “Suỵt! Các c** nh* giọng chút!”
"Cảm ơn quý khách! Hẹn gặp lại!" Cánh cửa tự động của siêu thị mở ra kèm theo giọng nói vui vẻ từ nhân viên. Một chàng trai trẻ mặc áo hoodie màu xám, tay cầm túi mua sắm in hình dâu tây đầy ắp nguyên liệu, bước đi về phía trạm xe buýt.
Chuông báo thức vừa dứt, Thẩm Cảnh đã bừng tỉnh. Ánh mắt cậu ngơ ngác dán chặt vào trần nhà loang lổ một thoáng rồi mới bừng tỉnh, với tay tắt vội tiếng chuông inh ỏi từ chiếc điện thoại đặt ngay cạnh gối.
Bầu trời xám xịt, cát vàng cuộn xoáy. Thế giới đơn điệu chỉ còn lại một màu vàng úa. Trên vùng đất khô cằn này, không sự sống, tài nguyên cạn kiệt, hy vọng chỉ là thứ hư vô, buồn cười và mờ mịt. Con người không sống dựa vào thứ đó.  
"Đã đến giờ thức dậy rồi các con. Từ hôm nay trở đi, các con phải rời xa mẫu thân và học cách sống tự lập."   Cho dù đang là giữa mùa hè, toàn bộ dãy núi Hazard vẫn bị bao phủ bởi băng và tuyết.  
Mùi thuốc bắc nồng nặc quẩn quanh nơi chóp mũi, hòa lẫn với mồ hôi dính nhớp. Dù cho y bào hoa lệ mỗi ngày đều được xông hương, rốt cuộc cũng không át đi được luồng hơi nóng hầm hập toát ra từ người trên long sàng.