Truyện nữ phụ là một thể loại văn học tập trung vào nhân vật nữ phụ trong câu chuyện. Thể loại này thường đảo ngược vai trò truyền thống của nhân vật nữ phụ và khám phá cuộc sống và sự phát triển của họ, đôi khi trong một ngữ cảnh khác biệt hoặc thay đổi về tính cách và hành động. Truyện nữ phụ thường xoay quanh nhân vật nữ phụ trong một câu chuyện đã tồn tại, thường là truyện ngôn tình hoặc tiểu thuyết kiếm hiệp. Nhân vật nữ phụ thường được miêu tả là nhân vật bị lãng quên, bất hạnh, hoặc chịu đựng sự đối xử bất công và thậm chí có thể gánh chịu những bi kịch.

Tuy nhiên, trong truyện nữ phụ, nhân vật nữ phụ thường có cơ hội thay đổi số phận và trở thành một nhân vật mạnh mẽ, độc lập và có tầm ảnh hưởng. Họ có thể khám phá và phát triển tài năng, tình yêu, và trở thành nhân vật trung tâm của riêng mình. Thể loại truyện nữ phụ thường mang đến những câu chuyện đầy phấn khích và đánh đổi các yếu tố như tình yêu, trả thù, trưởng thành, và sức mạnh. Các nhân vật nữ phụ thường phải đối mặt với nhiều thử thách và cạm bẫy trong cuộc sống và tình yêu, tạo nên những diễn biến gây cấn và hấp dẫn.

Thể loại truyện nữ phụ thường được yêu thích và thu hút sự quan tâm của độc giả bởi sự đảo ngược và sự đột phá so với truyền thống. Nó tạo ra một trải nghiệm đọc mới và thú vị, cho phép độc giả đồng cảm và khám phá những khía cạnh mới của nhân vật nữ phụ. Những truyện tiêu biểu trong thể loại nữ phụ phải kể đến như Bia Đỡ Đạn Phản Công, Nữ Phụ Chạy Trốn, Nằm Trong Lòng Nam Phụ Hắc Liên Hoa Run Lẩy Bẩy hay Không Còn Là Nữ Phụ.

Editor: Amy “Ê, đang nói chuyện với cậu đấy! Giả vờ ngu ngốc cái gì hả?”
Ngày 15 tháng 2 năm 20XXVậy là đã tròn 15 năm Sử Nhã đến thế giới này, cũng là vừa đúng 2 tháng sau khi tận thế buông xuống. Thế nhưng, cô lại không có nhiều cảm thán cho lắm.
Sáng sớm, ánh bình mình dần ló rạng phía chân trời, Thái Hồ mênh mông gợn sóng như một mặt gương lớn, yên ả tĩnh lặng. Tô Thành bên Thái Hồ cũng chậm rãi tỉnh giấc trong nắng sớm, giống như một cô nương phấn trang trắng ngần, uyển chuyển soi mình trong gương.
Như thường lệ tôi tỉnh giấc vào gần trưa, bản thân thường phải tăng ca nên tôi chẳng thể nào dậy sớm nổi.
Cô - Linh Vũ - 17 tuổi Ở thế giới hiện tại - Không bạn bè, không tình thân, không ước mơ, không cảm xúc,... Cô nhếch miệng cười nhạt giơ ngón giữa với cả thế giới " Thật tẻ nhạt " Không học được liền bỏ học, lúc rảnh thì ở nhà cày game, đọc truyện,...
" Anh đã từng yêu tôi dù chủ một lần chưa?" cô bi thương nhìn người nam nhân trước mặt. Hắn chỉ đáp lại cô bằng sự lạnh nhạt "...cô hiểu mà" "Hahaaha..." cô cười, cười cho sự ngu xuẩn của mình cho số phận bi ai này.
Đây là một buổi hôn lễ không có chú rể. Cô gái mặc lễ phục lấp lánh kim sa ngồi trong căn phòng xa hoa nhưng trống rỗng. Bàn tay cô siết chặt di động, vì dùng quá sức khiến những đầu ngón tay trắng bệch. Cô đã gọi cho Lạc Thời rất nhiều lần nhưng chẳng ai bắt máy.
Tống Mịch lạnh nhạt bước vào đại sảnh, có người nhận ra cô, mặt nịnh nọt toan tiến lại nhưng thấy bộ dạng "người sống chớ lại, người chết tránh ra" liền không dám lại gần.
Năm cô sáu tuổi - "Từ nay chúng ta sẽ là ba mẹ con, ta sẽ chăm sóc và thương yêu con như con ruột của mình. Con có đồng ý theo chúng ta về nhà không?"