Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

Editor: Diệp Phong Beta – reader: Joco Thiết Thủ đã quay trở lại Lục Phiến Môn, mang theo một tin tức động trời: Cố Tích Triều đã chết.
Editor  : Tuyết Lâm Beta – reader  : Tuyết Lâm Giữa tuyết trắng, tà dương như máu, ảm đạm buông rơi những giọt nắng cuối cùng trên hai gương mặt nhợt nhạt…
Chuyển ngữ: yamada93 Edit: Bồng Bồng Cung Thọ Khang được xây dựng rất tráng lệ, mái ngói nơi đây được tô lên thứ màu lưu ly rực rỡ, khi ở dưới ánh mặt trời vàng óng ả thì trông như đang dập dềnh gợn sóng.
Trương Khải Minh là một anh giai đẹp có tiền, song điều này không hề cản trở việc hắn ru rú trong nhà, mặc áo may ô trà trộn vào các diễn đàn, sắm vai một tên thuộc giai cấp cao đoan đại khí (Có đẳng cấp, có thưởng thức, theo tiếng Anh là ‘Luxury,Large,Level up’, đôi khi xài để châm biếm).
Nói đến Phù Dung trấn, sẽ khó tránh khỏi nghĩ đến nước ô mai mỹ vị ngon miệng, nơi pháo hoa mỹ nữ như mây, còn có ác bá ở Phù Dung trấn kẻ khác nghe qua liền biến sắc ––– Trần Thiên Tứ.
Tư Dao ném tờ báo lên trên bàn, tháo kính xuống, lấy ngón trỏ cùng ngón giữa chống đỡ thái dương. Càng ngày càng nghiêm trọng.
Hôm nay cậu ấy mặc một chiếc áo sơmi màu vàng nhạt, quần bò màu xanh. Tay áo sơmi dài khoảng 7cm, để lộ ra một đoạn cánh tay, ánh mặt trời chói chang chiếu rọi trên làn da, nhìn như màu vàng, lại giống màu đỏ, khi nhìn kỹ lại, đan xen giữa những màu đó còn có màu trắng nhợt nhạt.
Ly cà phê vơi còn một nửa, màu đen lóng lánh thỉnh thoảng lại phản chiếu vài tia sáng vụt qua. Ngoài kia mưa bay nhè nhẹ, lướt trên từng ngọn gió lạnh lẽo, tô thêm vài nét thê lương cho góc phố vốn đã đìu hiu giữa chốn Hà Thành.