Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Mùa xuân năm nay lạnh hơn những năm trước.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Đêm tối, gió mạnh.
Xin chào, tôi muốn hỏi chút… Ngài cứ nói. Hũ tro cốt rẻ nhất chỗ anh cũng phải hơn tám trăm? … Có thể giảm giá không? Tôi ở đây cũng chẳng có nhiều tiền, tính tới tính lui thì vẫn còn thiếu bốn đến tám trăm. Được rồi, ngài còn cần gì nữa không?
Edit: Hanh Beta: Cánh Cụt Biết Bay ********** Ngày 6 tháng 12 năm 2021. Cho đến tận sau này, rất nhiều lời "Tôi thật sự rất thích cậu ấy" đều trở thành "Hóa ra tôi từng thích cậu ấy". - ----
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Cuối tháng năm, đêm ngắn ngày dài, lúc chạng vạng, ánh mặt trời vẫn chói chang như cũ.
Nguyên Thủy chán chường ngồi xổm trên tảng đá ở lối vào cửa thôn, ngồi từ đầu ngày đến giữa ngày, cuối cùng cũng thấy từ xa có một chiếc xe bò đang từ từ đến gần, đôi mắt nàng nhìn chằm chằm vào …. vò rượu phía sau người thôn phu trên chiếc xe bò.
“A, lạnh quá!” Thượng San San vùi mặt vào trong khăn quàng cổ, vừa đi từ ngoài vào vừa nói. Cô ta bước từng bước nhỏ về phía đám An Yến rồi ngồi xuống: “Cái câu lạc bộ rách nát kia ngày nào cũng một đống chuyện đâu đâu, biết vậy đã không tham gia rồi.”
Cãi vã. Đây hẳn nhiên là một bữa tối khó nuốt.
“A Hòa.” Hoắc Hòa vừa ra khỏi ký túc xá, Chư Dụ lập tức chạy ra đón: “A Hòa, anh có đói bụng không? Chúng ta đi ăn ha? Em đặt chỗ rồi, Thu Nguyệt lâu. Cá quế hấp[1] chỗ bọn họ làm cực kỳ ngon, nhất định anh sẽ rất thích, còn có…”