Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

Author: Kang "Bốp." Một tiếng giòn giã vang lên, trên gương mặt xinh đẹp của nàng in hằn năm dấu ngón tay đỏ chót. Hắn, tát nàng! "Cẩm Vị Khê, nếu không nể tình nghĩa phu phụ giữa trẫm và ngươi nhiều năm qua, trẫm đã không để ngươi lại Hậu cung."
Núi không ở cao, có tiên tắc linh. ––– có yêu thì sao? Tiểu hồ ly ăn quả nho. Giữa núi không biết khi nào có một tòa đạo quan nho nhỏ nho nhỏ, bên trong có vị chủ nhân tuổi trẻ.
Lần đầu tiên nhìn thấy anh là một ngày trước lễ giáng sinh năm 2000, lúc đó tôi 17 tuổi, vừa mới du học ở Sydney được một năm.
Tiểu Tân là một loại người phổ biến nhất trên internet, bọn họ sẽ tự tạo cho mình một con người mới, ở trên mạng chơi trò chơi internet, đang nói chuyện trong phòng sẽ bỗng nhiên chuồn mất, ở trong BBS cuồng oanh loạn tạc, kiêu ngạo không ai bì nổi.
Huấn luyện viên: “Cút! Không phải anh biết lái xe sao!” Học viên: “Nhưng mà anh không có giấy phép lái xe nha.” Huấn luyện viên: “Hừ! Đường đường tổng giám đốc của tập đoàn XX lại mời không nổi một lái xe ư?!”
“Tích Triều, Tích Triều, tỉnh tỉnh, ngồi dậy nào!” Thích Thiếu Thương làm xong điểm tâm, đi vào phòng ngủ, nhẹ giọng thúc giục người nào đó.
Thành phố C, cảnh tượng cũng bận rộn, ồn ã như bao thành phố lớn khác.
Ngày thứ bảy. Thích Thiếu Thương đã chẳng còn tâm trạng đi đếm xem căn phòng đang nhốt anh từ cửa chính đến cửa sổ, từ cửa sổ lại quay về cửa chính rốt cuộc phải mất bao nhiêu bước chân. Cũng không phải Thích Thiếu Thương thấy nhàm chán, mà là anh đang nôn nóng đến không chịu nổi.
Có người nói trí nhớ của cá vàng chỉ có ba giây ngắn ngủi, vì thế dù bọn chúng được nuôi trong hồ cá nho nhỏ cũng rất vui vẻ. Bơi từ bên này tới bên kia của hồ cá, mỗi ngõ ngách là đều là hoàn cảnh mới trong tư tưởng của bọn chúng.