1.
Ta nghi ngờ, giữa ta và thế giới này, có một người bị điên.
Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:
Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.
Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.
Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.
Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.
Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.
1.
Ta nghi ngờ, giữa ta và thế giới này, có một người bị điên.
1
Chính xác mà nói thì tôi bị bạn trai cũ bắt cóc.
Cách đây vài phút trước, tôi và hắn đã cãi nhau nên thuận theo tự nhiên mà chia tay với hắn.
1.
Tầm nhìn dần trở nên rõ ràng hơn, tôi nhìn thấy một bàn tay nhỏ trắng trẻo mập mạp.
Tôi vô thức cử động, nhận ra đó là bàn tay của mình.
Sau đó, một người đàn ông xuất hiện.
Cho đến chết tôi vẫn không bao giờ quên khuôn mặt này.
1
Tôi trùng sinh, trở lại học kỳ 1 của lớp 12.
Lúc này, Vũ Hòa tôi chỉ một lòng học tập cho nên không hề biết trong trường mình có một trùm trường mà không ai dám chọc, đánh nhau rất hung ác, tính tình nóng nảy.
Anh tên Tô Dạng, sau này sẽ trở thành sếp của tôi.
Sau khi chiếc đèn cuối cùng trên đường đua xe tắt đi.
Tạ Diễn cuối cùng cũng gọi điện thoại lại cho tôi.
Phía bên kia ồn ào, hắn có chút không nhịn được mà hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Tôi im lặng một lúc.
Khi ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu tới đỉnh đầu anh, miệng tôi đã há to đến mức sắp nứt ra.
Một giọng nói trầm lạnh rõ ràng chậm rãi vang lên.
"Chào mọi người, tôi là giảng viên chính của môn tâm lý học này, tôi họ Tưởng."
1.
Nào có, phu quân ta chưa bao giờ cảm thấy ta hài hước.
"Trước tiên đưa hai vị xuống nghỉ ngơi," Phu quân nói với tùy tùng, nhưng mắt hắn lại nhìn ta, "Ta và phu nhân cần nói chuyện."
1.
Mẹ nói từ lúc sinh ra ta đã như con cún con, thích ngửi tới ngửi lui khắp chốn.
Ta nói vì ta có thể ngửi được mùi hương trên thân mỗi người, mà mỗi người lại có một mùi hương khác nhau.
1
Năm học thứ hai vừa bắt đầu, tôi bị bạn cùng phòng ép phải tham gia buổi tiệc “gắn kết tình bạn”.
Trong bữa tối, mọi người đã làm ầm lên về việc muốn chơi nói thật hay mạo hiểm.