Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

Ta là Nicholas Đoàn Đoàn. Ta là một con rồng vô cùng hung dữ và dũng mãnh. Chỉ là ta là một con rồng dáng người có chút bé nhỏ, lại còn tròn xoe xoe, thế nên tên cúng cơm của ta là Bé Mỡ Mập.
1 Tôi ngơ ngác nhìn người đàn ông đang nói trên bục giảng, trong đầu chỉ còn lại hai chữ: “Mịa kiếp.” Xung quanh vang lên toàn tiếng la hét, bạn cùng phòng phấn khích lắc tay tôi.
Trước ngày đại hôn, ta bị từ hôn rồi. Vị hôn phu Tiếu Trần Dật của ta chỉ bảo hạ nhân nhắn cho ta một câu: "Yến thị không xứng với thân phận của cô*." *tiếng tự xưng của vương hầu thời phong kiến.
1. Thiếu phu nhân lại chạy rồi. Lúc này, vị nam chủ với đôi mắt đen như Hắc Diệu Thạch (Đá Obsidian) cùng khuôn mặt như được điêu khắc, đang đứng đối diện tôi. Anh ta dùng giọng điệu ra lệnh nói với tôi: “Đi đi, tìm cô ấy bắt về đây.”
1. Sau khi chia tay Cố Tư Thừa 5 năm, chúng tôi gặp lại nhau một cách đầy bất ngờ Anh ấy trở thành sếp của tôi, mà tôi chỉ là nhân viên nhỏ bé trong công ty. Chúng tôi là thanh mai trúc mã. Khi lên đại học, chúng tôi hẹn hò hơn một năm.
1 Đây là ngày thứ 100 tôi xuyên vào cuốn tiểu thuyết kinh dị này. Khoảng một tuần rồi không có chuyện linh dị nào xảy ra. Tôi cực kỳ không quen. Ngay khi tôi rảnh rỗi đến mức sắp mọc lông, cuối cùng cũng xảy ra chuyện——
1. Hôm nay là ngày thứ mười tôi xuyên vào một quyển tiểu thuyết kinh dị. Tôi thấy mình đang dần dần thích nghi tốt hơn. Vậy nên khi bạn cùng phòng của tôi, Lục Du Du vọt vào trong lớp học, hoảng hốt nói trường học bị ma ám thì tôi vẫn vô cùng bình tĩnh.
1 Tôi xuyên vào một cuốn tiểu thuyết kinh dị. Nói là tiểu thuyết kinh dị cũng không chính xác lắm. Trường trung học phổ thông Tam Lĩnh tôi đang theo học chỉ là bối cảnh của phần tiền truyện thôi.
1. Chắc chỉ có người nào thích tự ngược mới muốn làm hoàng đế. Dậy thì sớm hơn gà, ngủ còn muộn hơn cả chó. Phải phê hết tấu chương, lên triều sớm. Làm việc quần quật quanh năm không nghỉ cũng chỉ có từng ấy bạc. Công việc khổ sở như vậy, ai thèm làm chứ!