“Quý tổng, ngài xuất
ngoại trong khoảng thời gian này, phòng kế hoạch đã dựa theo yêu cầu của ngài
viết kế hoạch tuyên truyền, chờ khách sạn ở Paris được khánh thành thì liền
triển khai hoạt động quảng bá.”
Đông Phương Diệu mặc một bộ hoàng bào, ngồi Long liễn, ở dưới có mấy
trăm Ngự Lâm quân hộ tống, chậm rãi đi tới thiên đàn chuẩn bị làm lễ
đăng cơ.
Trên một quan đạo phía
Tây ngoại ô kinh thành, bỗng xuất hiện vài con tuấn mã cao to, ngồi trên lưng
ngựa đều là những vị nam tử trẻ tuổi.
* Mở đầu:
Trên điện Kim Loan, văn võ bá quan ai cũng câm như hến.
Trên ghế rồng, vị quốc vương trẻ tuổi của Uyên Quốc khẽ nhíu mày, trong mắt loé lên thứ ánh sáng u ám
Tiết Tử
“Thật đáng thương nha, cô gái này còn trẻ như thế, sao lại gặp chuyện như vậy chứ ?”“Nếu cha mẹ và người nhà nàng biết, nhất định sẽ rất đau lòng …”
“Không biết cảnh sát đã thông báo cho nhà nàng chưa nữa……”
“Hai người các ngươi nhanh một chút, máy bay sắp cất cánh.Mỹ Dương !Tháng trước mẹ từ Anh quốc có mua về cái đàn violon còn tốt lắm? Ông xã, đừng quên đem mấy cuộn băng ghi bỏ vào trong hành lý……”
Cảnh Liệt Đế đăng cơ, đầu đội thúc phát khảm bảo tử kim quan, mặc Long bào, đứng trên Kim Loan Phượng, cùng cả triều văn võ đại thần ăn mừng sinh thần 23 tuổi của hắn.
“Công tử, thật sự xin lỗi người, đều do hai lão đây hàng ngày dạy dỗ không
nghiêm, dung túng tiểu nữ làm bậy, mới để cho nó làm hại công tử, khiến
người ngất đi.”
Trong tẩm cung xa hoa –
"Hoàng Thượng, ngọ thiện đã chuẩn bị tốt, hôm nay ngự phòng đã nấu những món ăn ngài thích nhất thị du hoàng nhũ cáp, tô tạc tiên vưu, mây trắng chân gà...” Thái giám Đức Hỉ thật cẩn thận mở miệng, muốn khiến cho chủ tử chú ý.