Đêm khuya. Nước Anh.
Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ.
Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị.
Trên đời này có rất nhiều việc có thể được gọi là nghiệt duyên, ngã sấp mặt trên đường ngay trước mắt nam thần, quần áo luộm thuộm tóc tai rối bù đi nhận chuyển phát nhanh thì gặp chồng cũ, tìm đại một gã nào đó buông thả một đêm thì gặp ngay phải cấp trên.
“Thời Thiếu Tu, anh bỏ em ra!” Cố Thu quay người mở công tắc của vòi phun trong phòng tắm.
Diệp Bạc Hâm uống say khướt... chiếc váy ngắn ôm đùi, vịn vào tường từ từ bước ra khỏi tolet, loạng choạng đi được vài bước, bị đâm vào một bức tường thịt.
Đôi ủng quân sự màu đen, quân phục màu xanh, thắt lưng bao lấy eo hẹp, nước da màu đồng cổ, yết hầu đập kín đáo...
Tôi tên là Lăng Lan, Mộ Lăng Lan, là con gái nhà họ Mộ, cũng là - Đồ cúng tế.
Bắt đầu từ ngày đó, tôi thường xuyên mơ thấy ác mộng, nỗi sợ hãi đêm đó cứ lặp đi lặp lại, cảm giác đau đớn đó không hề giảm dẫu khi tôi tỉnh giấc.
Chương 1
Ban đêm se lạnh, ánh đèn leo lét đan xen vào nhau, để lại những cái bóng trông như tấm lưới trên mặt đất.
“Chị Nhân, em và anh Chính Bắc thật lòng yêu nhau, xin chị hãy tác thành cho bọn em đi.”
“Long Vương của thế giới ngầm, uy chấn phương tây mà lại thoái ẩn!” "Thân là truyền thuyết ở nước ngoài thế nhưng lại lựa chọn từ bỏ vị trí một tay che trời!" Thế giới ngầm phương tây nhanh chóng bị oanh tạc bởi một tin tức chấn động! Khắp nơi kinh hãi, hoài nghi, vô số tiếng xì xào bàn tán…
Đêm khuya.
Bờ biển An Thành, bên trong căn phòng Tổng thống cực kỳ sang trọng và xa hoa.
Cô gái trẻ nằm trên chiếc giường mềm mại chậm rãi mở đôi mi dày dài cong vút, mắt hạnh
[1]