Tí tách ── tí tách ── Kim giây ở đồng hồ báo thức di động. Tí tách ── tí tách ── Mưa rơi ngoài cửa sổ. Anh cảm giác mình giống một con cá, chìm thật sâu dưới đáy biển. . . “Cậu khỏe không?” “Tôi khỏe lắm.”
Đêm đã khuya. Người đàn ông nằm ở trên giường lặng lẽ ngồi dậy. Người thân bên cạnh ngủ rất say, nhưng không hiểu sao ông lại cảm thấy bất an. Ông ngồi một lúc mới phát hiện ra là điều gì quấy nhiễu mình. Tuy rằng đã nửa đêm, nhưng đêm quá yên tĩnh. Quá yên tĩnh…
Dãy núi xanh mướt một màu. Sáng sớm, những giọt sương như lớp lụa mềm mại bao trùm lên ngọn núi Thương Sơn. Trời còn chưa tỏ, cô đã rời giường, mặc quần áo, xách giỏ trúc ra khỏi thôn. Để tránh hơi ẩm, chướng khí và nước sông bất ngờ dâng
Người xưa nói: Một loại gạo nuôi trăm loại người Người xưa lại nói: Một năm có 365 ngày Người xưa còn nói: 365 nghề, mỗi nghề đều có trạng nguyên (người tài) Lúc nhỏ, cô thường ngắm tấm biển gỗ đen đã lâu năm với câu đối phát sáng trên cửa lớn.
Cần tuyển học sinh vừa học vừa làm việc. Tháng nghỉ bốn ngày, lương tám mươi tệ. Kí tên: Bạch tiểu thư.
Hoàng hôn màu đỏ rực từ từ chìm vào mặt biển. Khi trực thăng cất cánh, hắn nhìn xuyên qua tấm kính thủy tinh vào mặt biển sâu. Thái Bình Dương bị nhuộm thành một mảng màu hồng, rực rỡ, tựa như sắp sôi trào.
Edit: Yunchan Thinh không xanh biếc như gột rửa. Những chiếc lá đỏ đã dần chuyển sang vàng úa nhẹ nhàng bị gió thu thổi tít lên tận trời, bay lượn giữa tầng không.
cô cần kết hôn! Cần phải có một người đàn ông đứng ở bên cạnh cô. Nhưng cô lại không có thời gian chậm rãi tìm đối tượng, cũng không hề có khát vọng gì ở tình yêu. Lựa chọn nhờ mai mối, đó chính là cách tốt nhất và nhanh nhất để cô có chồng.
Lửa đang cháy. Rất lớn, rất mạnh, khiến tàn lửa đỏ bay đầy trời. Trong ngọn lửa điên cuồng, có bóng người giãy dụa.