Thành phố C, viện an dưỡng ngoài thành. Đang là đầu xuân, hoa trong viện nở rộ, nhàn nhạt điểm ở đầu cành, từng đám từng đám, hết sức mê người.
Phía trên cổ tay trái của Ôn Kỳ quấn lớp băng vải, trầm mặc dùng tay còn lại cầm thìa húp cháo. Bởi vì mất máu quá nhiều, sắc mặt cậu tái nhợt. Đầu xuân, thời tiết dần ấm lên, gió từ bên cửa sổ thổi tới làm rung động chiếc chuông gió, phát ra tiếng leng keng.
Trác Viêm mãi mãi sẽ không quên được lần đầu tiên hắn gặp Hill.
"Buổi phỏng vấn thế nào rồi?" "Cũng ổn. Tôi không muốn đi lắm, một tháng được mỗi ba nghìn rưỡi..." Xuân về hoa nở, cây cối tốt tươi.
Trời vừa tờ mờ sáng, trong viện an dưỡng đã vô cùng ồn ào náo nhiệt, Long Tuấn Hạo khẽ trở mình một cái, tiếp tục vùi đầu vào lớp chăn nệm êm ái.
Chín giờ rưỡi tối, tuyết nhỏ. Sân bay đèn đuốc rực rỡ, hành khách tới lui như thoi đưa. Taxi xếp thành hàng dài, lần lượt chờ khách hàng lên xe.
Thành phố C, bệnh viện Thần Ái, khu nội trú số 2 lầu 6. *Thần Ái ở đây không phải là thần tình yêu nên giữ nguyên tên nhé.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ngài Tả, đây là chi phiếu của ngài.” Người quản lí thái độ cung kính đem chi phiếu một nghìn vạn hai tay đặt trên bàn trà trong phòng.