Truyện Converter

Thịnh Tường đứng chờ trên bậc thềm bên ngoài hội trường, lưng rịn một lớp mồ hôi mỏng. Bên tay phải cô là dòng sông nhỏ xanh như ngọc, dây thường xuân uốn lượn rủ xuống bờ sông, hơi nóng bốc lên từ mặt nước phả hết vào cánh tay của cô.  
Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt.
Nào ngờ, hắn lại chặn ta vào góc tường, mắt đỏ hoe, giọng khàn khàn hỏi:     "Nàng thực sự… chưa từng có chút tình ý nào với ta sao?"   01  
Hôm nay là ngày đầu tiên cậu báo danh đại học, khó khăn lắm mới thoát khỏi cái địa ngục trung học kia, vậy mà kì nghỉ hè mới quẩy được một chút giờ đã phải ngồi trong lớp học, ngay cả sợi lông trên người cậu cũng cực kì phản đối.
Cô gái này đã đứng phơi nắng gần hai tiếng đồng hồ, mà vẫn không nhúc nhích. Không nói chuyện, không chụp ảnh, cũng không ngắm cảnh. Cô không giống một du khách đến tham quan.
Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn.
Vài người đàn ông nhàn rỗi ở bên cạnh đang cược tiền, một vị lão hán liên tục thua liền hai ván, quay đầu cười nói: "Ninh tiên sinh, đồng tiền này thì chơi có gì vui, không bằng cho tiểu lão nhi đây mượn lấy lại vốn". Người thủ quỹ đó lắc đầu nói: "Đó là xem quỷ, không phải là đồ chơi"
Người vốn hỏi y, lại bị y hỏi khiến cho cứng họng.