Ta rất nghe lời. Nhưng kẻ buôn người vẫn chỉ cho ta ăn mỗi ngày một bữa cơm. Trong gạo lẫn đầy cát sạn, nắm cơm chỉ bằng nắm tay đứa trẻ con, kèm thêm hai đũa dưa muối mặn chát. Bọn họ nói, gầy thì quý nhân mới thích. Có cô nương kêu đói.
Hồ Châu đại hạn. Cha đặt ta vào giỏ tre, cõng một mạch đến tận kinh thành. Nha tử đưa mười lượng bạc, tiễn cha ta đi. Trước khi rời khỏi, cha lay ta tỉnh giấc, rồi để lại một câu: “Thước nha đầu, phải ngoan ngoãn nghe lời, ở đây có cơm ăn.”
1. Năm ta tiến cung, ta mới mười bốn tuổi. Đó là lần đầu tiên Hoàng Đế tuyển tú, một lòng một dạ chỉ để tâm đến chính vụ, tuyển tú cũng giống như đi ngang qua sân khấu. Thật ra trước khi tú nữ diện thánh, danh sách tiến cung đã nghĩ xong rồi.