Dịch: Anh Đào.
9 giờ 46 phút tối Thời Miểu mới phẫu thuật xong, ca phẫu thuật kép kiểu A này kéo dài gần 8 tiếng đồng hồ. Chủ nhiệm mổ chính, cô trợ giúp.
Quay lại phòng khoa, đồng nghiệp đã gọi đồ ăn ngoài cho cô.
Thời Miểu vừa mới cắn được hai miếng thì đàn anh trực ca đêm tối nay đi vào.
“Chủ…
“Chúc mừng, cô mang thai rồi, là sinh đôi.”
Viên Hi nắm chặt bản báo cáo trong tay, nghe được lời bác sĩ nói, trong lòng cô c.h.ế.t lặng.
Bác sĩ thấy vẻ mặt của cô gái trẻ tuổi mặc âu phục màu xanh da trời trước mặt không hề vui mừng chút nào: “Nếu cô không muốn thì bây giờ có thể uống thuốc phá…
Tân đế đăng cơ, thế gia đưa mấy vị quý nữ đến tuổi vào cung để lấy lòng nhưng tất cả đều bị đưa về.
Hắn chỉ tên, muốn trưởng nữ của Thẩm gia, Thẩm Bích Vân.
Thẩm đại tiểu thư mới để tang vong phu kia.
Cũng là kẻ thù lúc nhỏ đã từ hôn với hắn để gả cho người khác, làm hắn mất hết mặt mũi.
1…
Cô thiên kim giả luôn tìm cách hãm hại tôi và mỗi lần bị vạch trần, cô ta lại giả vờ đáng thương.
Hôm đó, cô ta vừa khóc vừa nói: "Mọi người đừng trách chị, chắc là chị không cố ý đẩy con đâu."
Rồi thêm câu nữa: "Chị đã có tình yêu của ba mẹ rồi, con chỉ muốn thân thiết với chị hơn thôi."
Vài câu…
Trong cuộc chiến tranh giành ngôi vị, Vân gia ủng hộ Tam hoàng tử có mẹ đẻ xuất thân hiển hách.
Bởi vậy, ngay khi Thái tử đăng cơ, liền lấy tội danh mưu phản, xử trảm cả nhà Vân gia.
Phu quân ta có công phò tá, được Tân Đế ban cho một miếng kim bài miễn tử.
Vân gia biết được, bèn cầu xin phu quân…
Hứa Khả Nhân mồ côi từ nhỏ, cô lớn lên trong cô nhi viện, may mắn thay từ nhỏ liền thông minh, chính mình vừa học vừa làm thi vào đại học.
Hôm nay, như thường lệ Hứa Khả Nhân dậy sớm, khi ra khỏi giường vô tình tạo ra một tiếng động nhỏ, đánh thức một người bạn cùng phòng khác đang ngủ ở giường…
Chương 1: Chó chui gầm chạn
Trên bàn ăn, Lâm Hàn ngồi ở góc trong cùng, lặng lẽ ăn phần cơm của mình như một người vô hình. Những người khác trên bàn ăn cũng coi Lâm Hàn như không khí vậy, tất cả nói nói cười cười, nhưng không một ai nói chuyện cùng anh.
Bởi vì Lâm Hàn là chàng rể “chui gầm chạn…
Mùa xuân, buổi chiều sợ nhất là những ngày nhiều mây, bởi như vậy, cảm giác thời gian cứ như bị ngắn đi, sớm vào đêm.
Yên Hàm bước ra khỏi phòng làm việc, nhìn bầu trời xám xịt trên đầu, định tranh thủ trước khi trời mưa sẽ đến công ty của Tịch Quyền một chuyến, hỏi anh có thời gian cùng nhau ăn…
Vào mùa hè, cái nóng oi bức ngày càng rõ rệt.
Lục Nghi đi đôi giày cao gót mảnh mai, bước vào sảnh khách sạn. Cô thu chiếc ô che nắng lại và cất vào túi xách.
“Cảm giác như tôi sắp tan chảy rồi!” Một đồng nghiệp vừa bước theo sau vừa than thở.
Lục Nghi nhanh tay đưa khăn giấy kèm theo một nụ cười…