*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Ngày 20 tháng 5, 13 giờ 14 phút*. (*Người Trung…
  Hôm nay tan làm muộn, tôi đi nhờ xe sếp về nhà. Xe chạy được một đoạn, bỗng một chú chó con lao ra đường. Sếp vội vàng phanh gấp, may mà không đụng trúng. Tôi ôm ngực, thở phào: “Mẹ ơi, may mà con ch.ó biết phanh.” Cả xe im phăng phắc. Tôi bừng tỉnh, vội vàng giải thích với sếp: “Ý em không phải…
"Sân bay Đông Phố rộng quá!" Trần Cẩn Duyệt hoà vào biển người bước đi trên làn đường đi bộ, nghe những tiếng xì xào bất mãn bên tai, bụng nghĩ, đúng vậy, tại sao con đường vẫn chừng như dài bất tận dù đã đi mãi hơn mười phút kể từ khi xuống máy bay? Trước đây sân bay Đông Phố có rộng thế này không…
Trong quảng trường chiến thắng đông đúc người qua lại, Bố Thần Hi căng thẳng theo sau đoàn người, bước đi chậm chạp. Cặp mắt xinh đẹp của hắn chú ý đến từng động thái của các hàng người, đầu óc quay cuồng tính toán cách ứng phó. Những binh lính ở bên ngoài, ai cũng khỏe mạnh, thậm chí còn trang bị…
Đây là lần thứ năm Tưởng Thư Hoài không đón tôi tan học. Nếu là trước kia thì chuyện này hoàn toàn không thể nào xảy ra được. Tôi ngồi bên cửa sổ, nhìn chằm chằm vào màn mưa bên ngoài lớp học.   Sau khi chắc chắn rằng lớp trang điểm của mình sẽ không bị màn mưa này rửa trôi, tôi mới vội vã lao ra…
Bức tường phản chiếu ánh sáng lờ mờ, không khí phảng phất mùi men say, quán rượu nhỏ bé như tách biệt hoàn toàn khỏi ánh hoàng hôn bên ngoài. Tiếng nhạc dịu dàng bên trong quán đột ngột ngưng bặt, chủ quán Tống Tinh Ánh từ từ xuất hiện trên sân khấu. Cậu mặc một bộ vest lấp lánh với những mảng màu…
Ta là Đậu Nương. Ngày hôm ấy có một chiếc kiệu nhỏ nâng ta vào phủ Duệ Vương, biến ta trở thành thiếp của chàng. Nghe đâu người ngoài đều đồn thổi rằng ta có số mệnh tốt. Một người câm bán tào phớ ở cổng thành thế mà leo được đến bên người Vương gia, đây chẳng phải là giàu sang phú quý người người…
Khi ta đến tìm Phong Dật, yến tiệc đã náo nhiệt đến tột cùng. Hắn ôm lấy vòng eo thon của nữ vũ công, đôi mắt đào hoa ngà ngà say, vừa mị hoặc vừa lơ đễnh. Hắn cúi đầu, môi khẽ chạm lấy ly rượu được nữ vũ công đưa đến. Rượu đỏ sẫm theo làn môi của bọn họ chảy xuống, sắc đỏ mê hoặc ấy tựa lưỡi d.a.o…
Sau khi đính hôn, nhà bạn trai tôi gửi đơn xin hoàn tiền. Một tờ đơn kiện đưa tôi đến đồn cảnh sát, nói tôi nhận sính lễ với giá cắt cổ. "Năm 2024 rồi, còn ai lấy vợ mà đòi sính lễ nữa!" "Cảnh sát ơi, đây là phạm pháp đấy!" "Hơn nữa chúng tôi yêu nhau tự do, sáu vạn tệ chẳng khác nào đòi mạng nhà…