Mùa hè năm mười tám tuổi, Hoài Niệm vô tình bước vào một căn phòng. Căn phòng kín mít, theo tiếng cửa mở ra, ánh đèn gam màu ấm bỗng nhiên sáng lên. Ánh sáng vàng rực rỡ chiếu sáng cả bức tường đầy những mẫu bướm. Đoàn Hoài Ngạn đứng sau lưng cô, hơi thở của anh phả vào người cô như một cơn mưa bão…
Cuối xuân tháng ba, trời êm dịu với gió nhẹ và nắng ấm, ngay cả cỏ xanh ven bờ cũng bị say mê, nhẹ nhàng đung đưa theo gió. Buổi chiều trên núi Sùng Minh, liễu xanh quấn quanh làn khói nhẹ, hoa nở rực rỡ làm người ta hoa mắt. Cảnh sắc tươi đẹp như vậy, thật sự không thích hợp với sự chia ly. Xuân…
Chương 1 - Nàng Trọng Sinh   Nắng sớm mờ mịt.   Sương mù mênh m.ô.n.g còn chưa tan hết.   Tiếng chim hót líu lo, tiếng quần áo nên từng trận bên bờ sông nhỏ từng trận.   “Mộc Cẩm Mộc Cẩm...... đừng giặt xiêm y nữa! “   “Mau về nhà xem đi, Nhị bá nương kia mang theo bà mối đến nhà tỷ, muốn kéo Nhị…
Lần đầu tiên Đào Tư Khả nhìn thấy cái tên Chương Đình Quân này là ở trên một tấm thiệp chúc mừng. Đó là một tấm thiệp chúc mừng vừa cũ vừa quê mùa, bên ngoài tấm thiệp được vẽ một bó hoa hồng đỏ không rõ chủng loại, bên trong là hoa văn quạt xen kẽ, màu lót là màu tím sẫm. Tuy nhiên, nét chữ của…
Ta vẫn còn nhớ rõ, cái ngày phụ thân và mẫu thân ta bỏ đi là một ngày nắng đẹp. Mặt trời lơ lửng trên cao, ánh nắng nhàn nhạt chiếu xuống, còn ta chỉ dám co ro trong góc tường tối tăm, chẳng khác nào con chuột bị người đời khinh rẻ. Ta đói lắm, không chịu nổi nữa, cứ thế mà bước chân ra khỏi cửa…
“Không, không được, con gái, đừng đi…” Bùi Oanh giật mình mở mắt, thở dốc, ánh mắt mờ mịt, không tập trung vào một điểm nào. Cô lại mơ thấy ác mộng. Một tuần trước, con gái cô, Tiểu Linh, cùng bạn học ra ngoài chơi, chẳng may gặp chiếc xe tải mất lái giữa đường, cả ba người trong xe đều tử vong tại…
Khói bếp lững lờ bay lên, những ngôi nhà dọc theo con đường làng nhỏ bé, bình yên và hẻo lánh, bỗng chốc bị phá vỡ bởi tiếng vó ngựa dồn dập. Đó là một nhóm người lạ mặt, dẫn đầu là một nam tử trung niên. Hắn rải ra một nắm tiền đồng, dễ dàng dò hỏi được tin tức cần tìm, rồi tiến thẳng về một ngôi…
Ngày hai mươi lăm tháng Giêng, ngày mới trời vừa sáng, Diêu Xuân Nương còn cuộn mình trong chăn mơ màng ơ trên giường, thì bên cạnh đã vang lên tiếng động lạch cạch. Nàng mang theo vẻ mặt bực dọc ngồi dậy, nheo mắt từ góc cửa sổ nhìn ra ngoài, thấy bóng dáng trong sân nhà bên cạnh, không tình…
Lý Tuyết Y tỉnh dậy giữa tiếng chuông báo thức, đầu đau nhức, vô số ký ức chen chúc ùa về.  Không kịp suy nghĩ nhiều, cô cảm thấy dạ dày quặn lại, bò dậy và ghé vào bên giường nôn khan. May mắn là không nôn, Lý Tuyết Y lấy khăn giấy trên tủ đầu giường lau miệng.   “Phù…” Cô nhíu mày, dựa vào đầu…